Tự do ơi, mi đang ở đâu?
Dường như mi đang lơ
lửng trên không
và cất tiếng cười ngạo
nghễ
Chế nhạo rằng ta là tên
nô lệ
Nhưng đâu mi hiểu được thế
nào
là hạnh phúc trong vòng
ôm mạnh mẽ
Hạnh phúc là vòng kim cô
trói đau cơ thể
Nhưng cái đau kia lại là
liều thuốc bổ vô chừng
Giúp ta vượt lên mọi
gian khó, hãi hùng
Chiến thắng mọi hiểm
nghèo và cô đơn lạnh giá
Còn mi, kẻ tự do khát thèm
cái mà ta muốn từ giã
Đó là niềm đau và hạnh
phúc trong nỗi đau
Mi chẳng thể nào chạm
được đến chúng đâu
Cho dù mi bay bổng trên
cao với đôi cánh xòe rộng
Để một ngày kia, khi
nắng chiều xế bóng
Trở về với cội nguồn, ta
hỏi :Tự do ơi
Mi đã bao giờ thấy được
sự đầy vơi
Của những cái đã mất đi
và cái đang tồn tại ?
/ Bài thơ thứ 2 /
05.01.2014
/ Bài thơ thứ 2 /
05.01.2014