Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

“THUỐC THỊT NGƯỜI” - TỬ HÀ SA CỦA CHỆT TÀU ĐANG GÂY CHẤN ĐỘNG

Chật vật xử lý chưa xong vụ bê bối thuốc nhiễm độc Chrom, Bắc Kinh nay lại phải đối phó với vụ “thuốc thịt người”, sau khi cảnh sát Hàn Quốc vừa bắt 21 nghi can buôn lậu cùng 11.000 viên thuốc dạng này vào Hàn Quốc.
Ngày 6/5/2012, Yonhap cho biết số lượng các vụ buôn lậu “thuốc thịt người” làm từ thi thể thai nhi đã tăng đáng kể từ tháng 8/2011 đến nay. Cục Hải quan Hàn Quốc đang thắt chặt các biện pháp thanh tra để triệt phá đường dây buôn bán loại thuốc ghê rợn này.
Kể từ vụ buôn lậu “thuốc thịt người” bị vỡ lở hồi tháng 8/2011, hải quan Hàn Quốc đã ngăn chặn được 35 vụ buôn lậu thuốc làm từ thịt trẻ em tán bột có nguồn gốc từ Trung Quốc, tịch thu 17.451 viên được cất giấu trong hành lý của du khách hoặc chuyển qua đường bưu điện.
Báo Korea Times cho biết số thuốc này do những người Hàn Quốc mang về từ khu vực đông bắc Trung Quốc. “Một số người để thuốc lẫn trong các loại bột thảo mộc nên cơ quan hải quan không thể phân biệt được mùi và màu của các viên thuốc này. Một số khác giấu thuốc trong các hộp y tế để đánh lừa hải quan” – một nhân viên hải quan Hàn Quốc giấu tên cho biết.
Cơ quan chức năng Hàn Quốc đã để mắt đến các đường dây buôn lậu loại thuốc này sau khi họ nhận được tài liệu “thực phẩm X của Lee Yeong Don” của mạng truyền hình SBS vào tháng 4/2011. Trong đó mô tả cách thức buôn lậu cũng như tác hại của loại “thuốc thịt người” này.
Nhà chức trách cảnh báo loại thuốc này chứa nhiều loại vi khuẩn rất nguy hiểm cho sức khỏe và tuyên bố sẽ tăng cường kiểm tra thuốc nhập khẩu từ Trung Quốc, đặc biệt từ các thành phố Diên Cát, Cát Lâm, Thanh Đảo và Thiên Tân, vốn được cho là nơi sản sinh ra “thuốc thịt người” này.
Tội ác phản nhân loại
Ngày 6/8/2011, Đài truyền hình SBS – một trong ba đài truyền hình lớn nhất Hàn Quốc – đã cho phát sóng một đoạn phóng sự gây chấn động dư luận. Đoạn ghi hình cho thấy một số bệnh viện của Trung Quốc đã bán thi thể các thai nhi sinh non hoặc bị nạo thai cho các cơ sở bào chế loại dược liệu “thuốc thịt người”. SBS gọi đây là “tội ác phản nhân loại”.
Các phóng viên điều tra của SBS đã lần theo một nguồn tin đến một căn nhà ở Trung Quốc. Tại đây, họ đã gặp một phụ nữ, bà này còn chào hàng và cho biết còn đang lưu trữ nhiều thi thể trẻ sơ sinh trong tủ cấp đông để bào chế thuốc.
Các phóng viên đã quay lại cảnh bào chế thuốc ghê rợn, trong đó có đoạn cho thấy tóc và móng tay người trộn lẫn trong thuốc. Các phóng viên còn cho biết thi thể trẻ sơ sinh được giữ đông lạnh trong các tủ đá trước khi được sấy khô để tạo bột. Các loại bột này sẽ được trộn với thảo dược để qua mặt các nhân viên y tế và hải quan.
Nhóm điều tra đã mua một số viên thuốc dạng nang này và gửi Cơ quan Giám định pháp y quốc gia Hàn Quốc để kiểm định. Kết quả cho thấy 99,7% thành phần trong viên thuốc tương ứng với ADN của người. SBS kết luận có một mạng lưới bí mật sản xuất và bán “thuốc thịt người” sang Hàn Quốc. SBS cáo buộc các công ty dược Trung Quốc đã câu kết với các cơ sở phá thai để mua các bộ phận từ bào thai bỏ đi và trẻ sơ sinh tử vong để bào chế thuốc.
Những người Trung Quốc gốc Hàn đã tuồn loại thuốc ghê rợn này sang Hàn Quốc với mức giá gấp 10 lần giá nội địa. Theo truyền thông Hàn Quốc, mỗi viên “thuốc thịt người” này được bán lẻ ở Hàn Quốc với giá khoảng 35 USD/viên.
Tại Trung Quốc, có đến 38% phụ nữ ở độ tuổi sinh sản đã triệt sản. Dù vậy, mỗi năm Trung Quốc có đến 13 triệu ca phá thai. Theo SBS, đó là lý do tại sao Trung Quốc có đủ nguồn cung dồi dào để sản xuất “thuốc thịt người”.
Trung Quốc chưa có kết quả điều tra
Sau phóng sự điều tra của SBS, các tờ báo lớn của Trung Quốc đã dẫn lại 
câu chuyện này và cho biết cơ quan chức năng Trung Quốc đang vào cuộc điều tra. Song đến nay kết quả vẫn là con số 0.
Ngày 7/5/2012, trong một cuộc họp báo, người phát ngôn Bộ Y tế Trung Quốc là Đặng Hải Hoa cho biết Bộ Y tế đang cho điều tra và yêu cầu tất cả cơ sở y tế của nước này xử lý rác thải từ bào thai và thai nhi thật chặt chẽ. Ngày 8/5/2012, giám đốc Cơ quan y tế Hong Kong Lâm Bỉnh Ân cho biết Cơ quan Y học cổ truyền Trung Quốc của Hong Kong sẽ kiểm tra thông tin về loại “thuốc thịt người” này.
Tử Hà Sa là gì ?
Theo chuyên mục vệ sinh – sức khỏe của Nhân Dân Nhật Báo, nhau thai thường được dùng để điều chế các loại thuốc trong y học cổ truyền Trung Quốc. Các bác sĩ Trung y thường lấy nhau thai để bào chế thành loại dược liệu quý hiếm có tên Tử Hà Sa – loại thuốc có tác dụng bổ thận, bổ máu, tăng cường hormone sinh lý, tăng cường hệ miễn dịch.


Y học phương Tây cũng dùng nhau thai để bào chế thành loại thuốc, thường được sử dụng để chữa trị bệnh truyền nhiễm như sởi hoặc dùng bồi bổ cho trẻ em suy nhược và người bệnh nặng. Tuy nhiên, nhau thai người là một dược liệu hiếm, lại có nhiều nguy cơ lây truyền bệnh gan và AIDS, nên rất hiếm khi các bác sĩ Trung y sử dụng nhau thai làm dược liệu.
Pháp luật Trung Quốc nghiêm cấm bào chế nhau thai thành các loại thuốc với mục đích bồi bổ hoặc tiêu thụ hàng loạt trên thị trường. Thời Báo Hoàn Cầu cho biết các cơ quan chuyên trách về dược phẩm của Trung Quốc như Bộ Y tế, Cục Quản lý kiểm tra thực phẩm dược phẩm, Cục Quản lý trung y dược chưa từng có bất cứ quy định nào cho phép sử dụng loại thuốc này với mục đích bồi bổ.


Tuy nhiên, từ điển dược học Dược điển Trung Quốc năm 2010 vẫn giữ lại tên loại dược phẩm làm từ nhau thai Tử Hà Sa. Loại dược phẩm này là một phương thuốc chữa bệnh cổ truyền hợp pháp tại Trung Quốc.
VN kiểm tra thị trường thuốc xách tay
Liên quan đến việc Hàn Quốc thu giữ hàng ngàn viên thuốc sản xuất từ thi thể trẻ em được xách tay vào Hàn Quốc, ngày 8/5 Bộ Y tế cho biết đã nhận được thông tin vụ việc và đang tiến hành xác minh VN có số đăng ký lưu hành các thuốc này không, đồng thời phối hợp với các cơ quan liên quan kiểm tra trên thị trường, thu giữ, tiêu hủy nếu phát hiện sản phẩm.
Theo Bộ Y tế, trên thị trường hiện lưu hành một số mặt hàng đông nam dược, tân dược xách tay từ nước ngoài. Điểm chung của các mặt hàng này là không có hướng dẫn bằng tiếng Việt, không rõ thành phần, công dụng, hiệu quả nhưng vẫn có người tin và sử dụng.

Còn tại khu vực miền Nam nói chung và Sài Gòn nói riêng ngànhY tế cho biết loại thuốc này chưa hề được Cục Quản lý dược Bộ Y tế cấp phép lưu hành vào VN. Nếu có trên thị trường thì chỉ là thuốc nhập lậu, thuốc phi mậu dịch hoặc thuốc xách tay từ nước ngoài. Về phía Sở Y tế ở Sài Gòn đến nay chưa phát hiện loại thuốc này tại thị trường TP. (theo tin Yahoo)

Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

HỒNG NHAN BẠC PHẬN


Từ ngôi sao nổi tiếng Hồng Kông trở thành kẻ ăn mày : Lam Khiết Anh.
Những năm 80, 90 của thế kỷ trước, người hâm mộ điện ảnh và truyền hình không chỉ ở Hồng Kông mà khắp Châu Á đều phải thán phục trước vẻ đẹp yêu kiều khó cưỡng và tài năng diễn xuất của cô.
Ấy vậy mà hồng nhan bạc phận, liên tiếp những bi kịch trong cuộc đời đã biến ngọc nữ thuở nào thành kẻ không gia đình, không tiền bạc, sống vật vờ nhờ vào lòng thương hại của xã hội.
Con đường sự nghiệp trải hoa hồng
Lam Khiết Anh sinh ngày 27/4/1964 trong gia đình khá đầy đủ về vật chất. Cha mẹ cô kinh doanh cửa hàng thực phẩm, dù không thuộc hàng “đại gia” nhưng cũng có của ăn của để. Khiết Anh là con gái duy nhất, từ nhỏ đã thông minh lanh lợi lại kiều diễm khả ái nên được cha mẹ cưng chiều hết mực.
Chẳng có gì “tiểu công chúa” muốn mà họ không đáp ứng cho bằng được, từ quần áo đẹp đến đồ chơi đắt tiền. Khiết Anh sớm biết mình xinh đẹp nên luôn thích thú được trở thành tâm điểm của sự chú ý, được mọi người tâng bốc và khen ngợi.
4 Hong nhan 1BLớn lên 1 chút, cô đã nuôi mộng trở thành diễn viên nổi tiếng. Tốt nghiệp cấp 3, Khiết Anh không tiếp tục theo đuổi con đường học vấn mà đầu quân vào lớp thực tập sinh của đài TVB.
Cùng lứa với cô thời ấy còn rất nhiều gương mặt sáng giá khác như Lưu Gia Linh, Tăng Thiên Hoa, La Huệ Quyên… nhưng không thể phủ nhận rằng Lâm Khiết Anh luôn là 1 trong những tài năng trẻ ưu tú nhất.
Ngay sau khi tốt khiệp khóa đào tạo diễn xuất, khi các bạn học còn đang loay hoay tìm đường lập nghiệp thì nhờ vào khuôn mặt xinh xắn và khả năng ăn nói lưu loát của mình, Khiết Anh đã lập tức được các nhà sản xuất để ý tới.
Họ mời cô làm người dẫn chương trình cho một số tiết mục giải trí. Tên tuổi của Lam Khiết Anh bắt đầu được nhiều người biết đến. Vẻ ngây thơ, trong sáng như thiên sứ, kiều diễm nhưng không ủy mị, dịu dàng mà thông minh, sắc sảo của cô nhanh chóng lọt vào mắt xanh của các đạo diễn lớn.
Có thể nói, con đường sự nghiệp của Khiết Anh trải đầy hoa hồng. Năm 1984, cô tham gia bộ phim đầu tay “Nữ kế song tinh” và quả nhiên được khán giả đặc biệt yêu thích. Những hợp đồng mới tới tấp “bay” đến với Khiết Anh, nhưng cô gái trẻ không vội vã. Cô khá kén chọn kịch bản và chỉ nhận 1 đến 2 bộ phim 1 lần, bởi Khiết Anh biết rõ với tài năng, trí tuệ và sắc đẹp trời cho, cô sẽ sớm đạt được tất cả những gì mình muốn.
4 Hong nhan 2Quả nhiên, Lâm Khiết Anh nhanh chóng đứng vào hàng ngũ “ngọc nữ” trong làng giải trí Hồng Kông những năm cuối thập kỷ 80 và nhiều lần được bình chọn là nữ diễn viên sở hữu khuôn mặt hoàn hảo nhất.
Thời ấy, người ta vẫn nói đùa rằng, tất cả những tay nhiếp ảnh, quay phim từng làm việc với Khiết Anh đều như bị “bỏ bùa” bởi vì cô cực kỳ ăn hình và khả năng biểu cảm lại vô cùng tốt. Làn da trắng mịn màng không tì vết, đôi mắt long lanh với nụ cười rạng rỡ, quả thật thượng đế đã quá ưu ái cho cô gái trẻ này.
Dĩ nhiên, đám đàn ông theo đuổi “đại mỹ nhân” khi đó nhiều không kể hết, từ đồng nghiệp cho tới cả các đại gia. Có chàng công tử con nhà danh giá đã kiên quyết cãi lời cha mẹ, bỏ dở cả việc du học để về nước tranh giành cho kì được trái tim người đẹp.
Chẳng ít kẻ vì không được nàng để mắt tới mà định quyên sinh. Thậm chí nghe đồn, ngay cả Lương Triều Vĩ cũng không khỏi xao xuyến trước vẻ kiêu sa, diễm lệ của Khiết Anh còn Lưu Đức Hoa thì âm thầm ái mộ nàng.
4 Hong nhan 3Nhưng nữ minh tinh không để bất kỳ scandal tình ái nào làm ảnh hưởng đến hình ảnh của mình trong lòng công chúng. Mỗi lần bị phóng viên “truy hỏi”, cô đều khôn khéo trả lời : “Tôi vẫn còn trẻ lắm, tội gì vội vã yêu đương để chuốc thêm rắc rối vào mình”.
Đó là những năm tháng rực rỡ nhất trong cuộc đời Lam Khiết Anh. Được khán giả mến mộ cuồng nhiệt, đồng nghiệp xem trọng, các nhà sản xuất cưng chiều, cô giống như chú chim trong lồng vàng, kiêu kì cất tiếng hót véo von. Có người hỏi cô đã bao giờ hối hận vì gia nhập làng giải trí chưa? Khiết Anh quả quyết:
“Dĩ nhiên là chưa bao giờ. Thế giới giải trí rất phức tạp và đầy cám dỗ. Giữ cho bản thân luôn tỉnh táo không phải là việc dễ dàng. Bạn có thể phải mất mát rất nhiều nhưng ánh hào quang sẽ là vĩnh cửu”. Ngày ấy, cô còn quá trẻ để có thể hiểu rằng số phận đôi khi tàn nhẫn đến mức nào.
Hồng nhan bạc phận
4 Hong nhan 4Vào những năm đầu thập kỷ 90, Khiết Anh thực sự là 1 trong những ngôi sao sáng nhất trên bầu trời phim ảnh Hồng Kông. Suốt sự nghiệp của mình, cô đã đóng khoảng trên dưới 30 bộ phim, phần lớn là các tác phẩm thành công rực rỡ như : “Chân Mạng Thiên Tử”, “Nghĩa bất dung tình”, “Bão tố thời đại”, “Người phụ nữ hái sao”…
Biết rõ vị thế của mình, Khiết Anh bắt đầu trở nên tự mãn và có phần kiêu ngạo. Hồi ấy, cô nổi tiếng là nữ minh tinh nhiều “yêu sách” nhất. Không chỉ về chuyện ăn uống, chỗ nghỉ ngơi mà ngay cả phục trang khi lên hình cũng phải chiều theo ý thích của cô hết.
Thậm chí có lần đã đến sát ngày quay mà Khiết Anh vẫn kiên quyết không chịu cắt tóc giống như tạo hình của nhân vật. Lời nói của đạo diễn hay lệnh của giám đốc đài, cô cũng chẳng thèm nghe nếu không thấy lọt tai.
Nhưng TVB vốn nổi tiếng là 1 thế giới vô cùng khắc nghiệt. Bạn có thể được đưa lên vị trí cao nhất, được nuông chiều, cung phụng thì cùng có thể dễ dàng bị hạ bệ, thậm chí là bị “đóng băng”.
Quả nhiên, từ năm 1992 trở đi, những bộ phim mà Lam Khiết Anh tham gia ngày một thưa thớt dần và toàn là những vai diễn không mấy ấn tượng. Sự nghiệp của cô nhanh chóng đi xuống. Thời gian đó, những bất hạnh khác lần lượt trút xuống cuộc sống của Lam Khiết Anh. 2 người bạn trai lần lượt tự tử, để lại cho cô vết thương lòng không thể nguôi ngoai. Năm 1994, cô được đài TVB “tha thứ” và giao cho 1 vai trong tác phẩm truyền hình thuộc hàng “bom tấn” lúc đó, chính là bộ phim “Đại thời đại”.
4 Hong nhan 5Nhân vật người phụ nữ trẻ phát điên vì tình của cô để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng khán giả. Thế nhưng người ta nói rằng, vì quá nhập tâm, Lam Khiết Anh đã không bao giờ có thể hoàn toàn thoát khỏi vai diễn ấy được nữa và thần kinh của cô bắt đầu có dấu hiệu bất ổn.
Chưa hết, cha mẹ cô lần lượt qua đời trong vụ tai nạn giao thông vào năm 1996 khiến cho tâm trạng của Khiết Anh càng thêm tồi tệ. Sau đó không lâu, bạn trai của cô, vốn là công tử con nhà có thế lực, đã bỏ cô để kết hôn với người phụ nữ khác.
Những cú sốc liên tiếp ập đến khiến cho Lam Khiết Anh hoàn toàn suy sụp. Năm 1998, cô nhập viện vì va chạm với phương tiện khác trong lúc đang lái xe ô tô. Nữ diễn viên bị chấn thương nặng ở đầu. Kể từ khi ra viện, thỉnh thoảng Lam Khiết Anh lại rơi vào trạng thái ngơ ngẩn như người mất hồn. Nhiều lần, cô tìm đến phim trường, van xin được quay về đóng phim. Tuy nhiên, dù được nhà đài hết lòng giúp đỡ, mọi chuyện vẫn không thể suôn sẻ.
Cô không còn là Lam Khiết Anh của ngày xưa nữa mà chỉ như 1 hình hài nửa điên nửa tỉnh, có lúc còn mở to đôi mắt ngây dại nhìn mọi người xung quanh, và luôn nghi ngờ họ có ý đồ hãm hại mình.
Cuộc đời cô từ chỗ huy hoàng trong nhung lụa, chỉ trong vòng 10 năm đã hoàn toàn đảo lộn. Không còn gia đình, người yêu, sự nghiệp tiêu tan, tiếng tăm lẫn danh vọng đều sụp đổ, số phận đại mỹ nhân thuở nào cứ thế trượt dài xuống hố sâu tuyệt vọng.
4 Hong nhan 6Năm 1999, cô được đưa vào bệnh viện tâm thần. Từ đó trở đi, khán giả hầu như lãng quên mất bóng hình nàng ngọc nữ.
Năm 2006, Lam Khiết Anh tuyên bố phá sản và sống bằng trợ cấp của chính phủ, khoảng 3400 đô la Hồng Kông mỗi tháng, nhưng số tiền đó rõ ràng là không đủ với thói quen ăn tiêu của cô. Đồng nghiệp cũ ban đầu còn rủ nhau hùn tiền giúp đỡ, song thay vì cố gắng làm lại cuộc đời, Khiết Anh lại đem tất cả nướng vào chiếu bạc.
Rút cuộc, ngay cả những người bạn thân nhất cũng bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và dần xa lánh cô. Thời gian gần đây, các phóng viên chụp được cảnh 1 người phụ nữ tóc bạc phơ, nhan sắc tàn tạ, làn da nhăn nheo xấu xí lang thang trên đường phố, luôn miệng lẩm bẩm điều gì đó và thỉnh thoảng lại hét toáng lên những từ vô nghĩa.
Phải tinh mắt lắm mới có thể nhận ra đó là nữ minh tinh nổi tiếng ngày nào. Mới chưa đầy 50 tuổi mà trông Khiết Anh chẳng khác gì bà lão 70. Có khi Khiết Anh còn mặc nguyên quần áo ngủ vật vờ giữa đường, gương mặt ngơ ngác như người mất hồn. Lần khác, người ta bắt gặp cô ngồi bệt trên vỉa hè, vừa hút thuốc vừa xin tiền người qua lại.
Từ ngôi sao nổi tiếng trở thành kẻ ăn mày, có lẽ Lam Khiết Anh là nữ diễn viên với số phận bi kịch nhất trong lịch sử làng giải trí Hương Cảng.
Thế mới biết, bản tánh kiêu ngạo không bao giờ tốt, nó đưa con người đến chỗ diệt vong…

Yên Huỳnh post

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013

Những giai thoại về Lý Long Thân / tiếp theo bài trước/

Giai thoại là những câu chuyện có liên quan đến con người thật, đuợc truyền miệng trong dân gian nhưng không có tài liệu xác nhận là thật hay giả, đúng hay sai.
A/- Lý Long Thân với cơn sốt chim cút : Những năm 1970, Sài Gòn rầm rộ dấy lên phong trào nuôi chim cút, lấy trứng và bán thịt cho các nhà hàng, tiệm ăn. Dư luận cho rằng tỷ phú người Hoa Lý Long Thân là người đã tạo ra cơn sốt chim cút làm cho rất nhiều người phải tán gia bại sản, trái lại Lý Long Thân thu vào một số tiền kết xù trong một thời gian ngắn.
Chim cút được nuôi ít nhất là từng cặp, trống, mái. Hai tháng sau khi nở, cút mái đẻ từ 10 đến 12 trứng mỗi đợt. Sau khi không còn đẻ nữa thì được bán làm thịt.
9 Ly long than 1
Cơn sốt chim cút là gíá bán tăng lên một cách kinh khủng từng ngày, từng giờ một, cùng với tin đồn dồn dập “cút đẻ ra vàng”. Quảng cáo trên báo, người cần mua một cặp cút giá 5,000 đồng, người cần bán 3 cặp chim cút với giá 8,000$ một cặp. Thế rồi giá bán, giá mua được phổ biến tăng lên đến điểm đỉnh lá 15,000$ một cặp. Nhiều tay chơi bạo muốn làm giàu nhanh chóng, bán xe, vay nợ, mang hết tài sản ra mua chim cút để hốt bạc, nhưng bỗng dưng không còn ai mua cút nữa, thế là tán gia bại sản, cút đem rô ti nhậu chơi.
- Thủ đoạn của gian thương : Trước hết, nắm được số lượng chim cút của phong trào mới bắt đầu, tỷ phú tung tiền ra cho đám thuộc hạ là hệ thống chân rết thu gom một số lượng lớn với giá rẻ để tích trữ, chờ khi giá lên cao tung ra bán để hốt bạc.
Đồng thời phát động những tin đồn “cút đẻ ra vàng” ra khắp nơi. Các mục quảng cáo trên báo liên tục đưa tin tăng giá, tăng đến cao điểm là 15,000 một cặp cút đang đẻ. Người đăng báo muốn mua và muốn bán thật ra cũng chỉ là người trong đám chân rết của đại gia mà thôi. Nhiều người thật sự đã thu lời do bán một vài ba cặp cút, nhưng sau đó lại bỏ thêm tiền mua vào để kiếm lời nhiều hơn nữa.
Tóm lại, cơn sốt chim cút chỉ là việc đầu cơ tích trữ, tạo khan hiếm giả tạo để nâng giá, và cuối tung tung số lượng tích trữ ra bán giá cao để thu lợi. Gian thương hốt bạc, những người muốn làm giàu nhanh chóng mà không có kinh nghiệm thương trường lãnh đủ. Trắng tay.

B/- Lý Long Thân với vụ tàu chở giấy Viễn Đông : Vụ cơn sốt chim cút do tăng giá để hốt bạc, vụ tàu giấy Viễn Đông do hạ giá để hốt bạc.
Ngày 12/5/1974, văn phòng công ty Đại Nam của Lý Long Thân nhận được điện tín của một nhân viên thuộc hạ ở ngoại quốc báo tin, lúc 6 giờ sáng cùng ngày tàu Viễn Đông đã rời cảng Stockhohm (Thụy Điển) chở về Sài Gòn cho công ty X 6,000 tấn giấy, gồm 4,000 tấn giấy vở học sinh và 2,000 tấn giấy in báo. Đồng thời bức điện cũng cho biết giá giấy trên thị trường quốc tế.
Đọc xong bản tin, Lý Long Thân tính nhẩm ngay ra số tiền lời có thể thu được, mặc dù tàu giấy đó không phải của anh ta, mà cũng không phải giấy là ngành nghề kinh doanh của họ Lý.
- Kế hoạch hạ giá : Lập tức, Lý hạ lịnh cho các cửa hàng trong hệ thống chân rết của anh ta, hạ giá giấy 10%, riêng khu vực Sài Gòn hạ 20%, rồi 30%, đồng thời đăng quảng cáo rầm rộ là có 2 tàu chở giấy sẽ cập bến Sài Gòn với giấy tốt, giá rẻ.
Tin tức quá ồn ào. Giá giấy hạ xuống đột ngột khiến các nhà in, các tờ báo, các nhà kinh doanh giấy đều e ngại, không dám tích trữ giấy, cũng không dám mua vào vì sợ tiêu thụ không được. Đích thân ông chủ công ty X đi chào hàng, nhưng đến đâu cũng nhận được những cái lắc đầu mà thôi.
Độc hơn nữa, khi tàu gần cập bến, Lý lại cho người mang giấy trắng ra phát không cho những người người bán quà bánh, bán rong trong khu vực cảng, mỗi người vài tập giấy trắng tinh.
Tàu Viễn Đông cập bến, ông chủ công ty X ra đón, thấy giấy trắng gói hàng trắng xoá nằm vung vãi trên mặt đất, bèn hỏi và được trả lời : “Giấy rẻ như cho không, không gói quà thì để làm gì ?”
Tàu Viễn Đông nằm suốt mấy ngày mà chưa có người mua đến chở hàng. Bãi trường mùa hè lại đến, học sinh nghỉ hè nên chưa vội mua sắm tập vở. Các cơ sở bán lẻ giấy cũng chờ đợi giá cả nên không thu vào.
Đúng lúc đó, người của công ty Đại Nam đặt vấn đề mua trọn số giấy trên tàu với giá hạ 50%. Bị lỗ nặng, nhưng không bán không xong, lại phải chịu lỗ thêm về cước phí vận chuyễn. Vậy là, 6,000 tấn giấy vào kho của Lý Long Thân. Sau đó, một số báo “khám phá” ra rằng, tàu chở giấy về Sài Gòn chỉ là “tin vịt”, bố láo, khiến cho giấy lại lên giá và Lý Long Thân lại hốt bạc.
Trước đó, giới thương gia ít có người biết dùng gián điệp kinh tế, báo chí, và phao tin đồn thất thiệt trong việc cạnh tranh trên thương trường.
C/-  Dùng tiền mua quyền lực để kinh doanh
- Tổ chức “Nhất dạ đế vương” chiêu đãi Bảy Viễn : Khi đã giàu có, Lý Long Thân rải tiền ra để mua chuộc, kết giao với những nhân vật có quyền thế trong giới kinh doanh, những nhân vật có tên tuổi trong những bang hội người Hoa. Họ Lý cũng dần dà quen lớn với những tai to mặt lớn trong chính quyền và quân đội, trong đó có Thiếu tướng Lê Văn Viễn, tự là Bảy Viễn, biệt danh con cọp Rừng Sác, cùng hai quân sư tin cậy là Lại Hữu Tài và Lại Hữu Sang.

9 Bay Vien 1

Cuối năm 1954, Lý bỏ ra 4 triệu đồng để tổ chức một đêm “Nhất dạ đế vương” mua vui cho Bảy Viễn và một số chức quyền khác. Tại nhà hàng Đại La Thiên, Lý độc quyền bao một vũ nữ nổi tiếng là hoa hậu Phúc Kiến tên Lý Bing Bing. Biết Bảy Viễn ham của lạ và ham vui nên Lý đã ép Lý Bing Bing phục vụ cho Bảy Viễn.
Sáng hôm sau, trước mặt Bảy Viễn và mọi người, Lý Long Thân đã ký check cho vũ nữ hoa hậu một số tiền mà ai ai cũng ngạc nhiên, 50,000$. Với đòn độc nầy, Lý đã thu phục được thủ lãnh Bình Xuyên, thế là những công cuộc kinh doanh bắt đầu thực hiện.
- Thành lập hảng xe đò Nghĩa Hiệp và hệ thống khách sạn ở Vủng Tàu : Khi Bảy Viễn được người Pháp giao cho nhiệm vụ mở đường và giữ an ninh con đường 15 Sài Gòn – Vủng Tàu, Lý Long Thân bỏ ra 500 lượng vàng thành lập hảng xe đò Nghĩa Hiệp, độc quyền vận tải Sài Gòn – Vủng Tàu. Bảy Viễn không bỏ tiền nhưng đứng tên phần hùn và chia tiền lời 50%. Sau đó, Lý vay vốn của ngân hàng Việt Nam Thương Tín để mở một hệ thống nhà hàng khách sạn ở thành phố biển Vủng Tàu. Bảy Viễn cũng đứng tên chia tiền lời.
Lý Long Thân biết nắm lấy thời cơ và thu phục quyền lực để kinh doanh và cạnh tranh trên thương trường.
- Hợp tác với Bảy Viễn mua bán á phiện : Lý Long Thân khởi xướng việc mua bán á phiện, đó là một tổ chức gồm những người đứng tên trong bóng tối là Lý Long Thân, Bảy Viễn, trung tá tình báo Pháp (Phòng Nhì) Antonio Savani, chủ khách sạn Continental Palace là Mathew Franchini. 9 Ly long than 2

Khách sạn Continental thuộc 4 sao, tại số 132-134 đường Tự Do, ngang bên hông Hạ Viện. Được xây dựng năm 1878, cao 4 tầng, có 86 phòng. Phòng họp chứa đến 800 người.
Những người lộ diện thực hiện là Trần Phước, Franchini và Mã Tuyên cùng một số đàn em. Trung tá Savani là người móc nối Bảy Viễn bỏ Việt Minh về với chính phủ Quốc Gia của vua Bảo Đại, nên sự liên lạc giữa hai người rất mật thiết.
Trần Phước là tay kinh tài của Bảy Viễn. Trước kia Bảy Viễn làm tài xế cho ông chủ người Hoa giàu có là Trần Phước. Khi Bảy Viễn lên Thiếu tướng và có quyền hành lớn của ngành công an, cảnh sát và quân đội Bình Xuyên, Bảy Viễn đem Trần Phước về nắm nguồn tiền của mình. Lý Long Thân đến với Bảy Viễn qua tay Trần Phước.
Số là năm 1951, tình báo Pháp thành lập một đội quân bí mật mang tên “Lực lượng biệt kích không vận phối hợp” thuộc cơ quan Tình báo Đối ngoại và Phản gián. Nhiệm vụ không vận tiếp tế và huấn luyện những đơn vị biệt kích tại những khu tự trị của người thiểu số Thái, Mèo, HMông ở phía Tây Bắc Bắc Việt và phía Đông Bắc nước Lào. 9 Ly long than 3

Những toán quân nầy quấy rối các mật khu của Việt Minh ở Việt Bắc và của Lào ở Sầm Nứa.
Khi trở về, những phi cơ vận tải chở theo á phiện. Đến phi trường Tân Sơn Nhất, á phiện được các xe vũ trang của cảnh sát, hộ tống về nhà kho của Bảy Viễn ở số 43 đường Lacaze (Nguyễn Biểu, Q.5).
Từ đó, Lý Long Thân chỉ đạo phân phối thuốc phiện đến gần 2,500 tiệm hút và nhà hàng ở Sài Gòn – Chợ Lớn và các tỉnh lân cận.
Số lớn á phiện còn lại thì Franchini chuyển về hải cảng Marseille (Pháp) để cho nhóm Mafia Atoine Gurini chế biến thành heroine cung cấp cho thị trường châu Âu và Hoa Kỳ. Về việc phân phối đến các tiệm hút thì Lý Long Thân điều khiển trong bóng tối và người thi hành là Mã Tuyên, cho nên họ Lý nầy không để lại dấu vết nào cả.
6 Bay Vien 2

Dư luận cho rằng Bảo Đại biết được vụ làm ăn nầy nhưng lờ đi cho nên những yêu cầu về tiền bạc của nhà vua được đáp ứng không một chút mặc cả nào. Dư luận còn đồn rằng, một lần cao hứng, nhà vua đòi nửa triệu đô la trong vòng 72 giờ để cung cấp cho cô bồ nhí người Tàu lai Tây tên Hoàng Tiểu Lan (Jenny Woong) đã có một đứa con gái với Bảo Đại, tên là Nguyễn Phúc Phương Ân.
Không có sẵn tiền đô la, Lý Long Thân và Bảy Viễn tung đàn em đi lùng vét mua đô la với giá cao, khiến cho Sài Gòn hết sạch tiền Mỹ. Lúc đó, Bảy Viễn nắm nguồn tiền từ hai sòng bài Kim Chung và Đại Thế Giới, khu mãi dâm Xóm Bình Khang, hảng xe đò và hệ thống nhà hàng khách sạn Vủng Tàu, mua bán á phiện… nên có đủ khả năng đáp ứng một số tiền khổng lồ như thế.
Tốc độ làm giàu của Lý Long Thân trong giai đoạn nầy nhanh đến chóng mặt, nhưng đã khôn khéo không để lại dấu vết của những cuộc làm ăn phi pháp. Tiền bạc quá nhiều, nên Lý Long Thân cũng có mưu kế chuyển tài sản ra ngoại quốc thông qua những công ty xuất nhập cảng của người Hoa trong Chợ Lớn, lợi dụng ngay cả viên phó tổng lãnh sự tên Hồng Cảnh Tùng của Đài Loan tại Sài Gòn.
D/- Lý Long Thân bán đứng Mã Tuyên : Những năm 1960, Mã Tuyên làm trưởng mười bang người Hoa trong Chợ Lớn, trong đó có những băng nhóm xã hội đen như nhóm Tam Hoàng do Hoàng Long làm thủ lãnh, băng nhóm của Tín Mã Nàm đã từng gây kinh hồn khiếp vía trong cộng đồng Hoa kiều nầy.
Quyền thế Mã Tuyên rất lớn và được anh em Tổng thống Ngô Đình Diệm tin cậy, đã từ Dinh Gia Long vào lánh nạn trong nhà Mã Tuyên đêm 1/11/1963.
Sau khi Đệ nhất Cộng hoà bị sụp đổ, Mã Tuyên bị cho là làm kinh tài cho gia đình Tổng thống Diệm, nên phải trốn chui trốn nhủi trước sự truy lùng của Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng.

9 Ly long than 4

Đến ngày 6/11/1963, Mã Tuyên trốn được vào nhà của Lý Long Thân. Mã Tuyên đã từng hợp tác với họ Lý trong việc mua bán á phiện, từng làm thủ lãnh 10 bang hội, nhưng nay đã hết thời nên họ Lý không dám bảo bọc sợ mang họa vào thân. Lý dùng lời lẻ ngọt ngào khuyên và đề nghị giúp Mã Tuyên trốn ngay tức khắc sang Nam Vang.
Đến 8 giờ tối hôm đó, khi Mã Tuyên ra khỏi nhà khoảng 300 mét thì bị cảnh sát chờ sẵn bắt đi.
Để tránh tiếng phản bạn và tránh những ánh mắt nghi ngờ trong giới người Hoa, nên ngày 26/11/1963 Lý Long Thân gởi đơn đến Đô trưởng Sài Gòn xin bảo lãnh cho Mã Tuyên được ra bịnh viện Grall chữa bịnh. Không ai biết cuộc vận động thế nào, nhưng đơn xin được chấp thuận. Tại bịnh viện Grall, cuộc thăm viếng giữa Mã Tuyên với Lý Long Thân chỉ kéo dài trong vòng vài ba phút vì Mã Tuyên nhất định không muốn thấy mặt Lý Long Thân. Thế là Mã Tuyên ra toà lãnh 3 năm tù. Tài sản bị tịch thu bán đấu giá, những đồng hương người Hoa mua lại và trao trả lại cho gia đình ông. Sau 1975, Mã Tuyên bị tù cải tạo 4 năm. Năm 1983 sang định cư ở Đài Bắc (Đài Loan). Tháng 2 năm 1992, Mã Tuyên cùng một phần gia đình trở về sống ở Sài Gòn và qua đời vào tháng 9 năm 1994, đuợc chôn tại nhị tỳ người Hoa.
E/- Cách dùng người của Lý Long Thân : Khác với truyền thống kinh doanh của người Hoa là đưa con cháu hoặc thân nhân vào giữ những vị trí then chốt trong bộ máy làm ăn, Lý Long Thân không làm như vậy. Ông thường nói “Kẻ nào biết rõ về ta, kẻ ấy thắng ta một nửa”. Do đó, họ Lý chủ trương tuyển dụng những tay chân thân tín ở ngoài dòng họ, nhất là chiêu mộ những người xuất sắc, 

9 Ly long than 5

có thực tài, có uy thế và khả năng làm được việc lớn, đã từng quen biết qua những vụ làm ăn.
Một trong những người đó là Châu Trần Tọa, đồng hương Phúc Kiến, là một thành viên của Quốc Dân Đảng thuộc loại gộc ở Đài Loan. Trần Tọa được chính quyền Việt Nam cho phép hoạt động trong chi bộ Quốc Dân Đảng của Trần Y Linh, bí thư của Đại sứ quán Trung hoa Dân Quốc (Đài Loan) ở Sài Gòn. Tọa đã có 4 lần qua Đài Loan mừng thọ của Tưởng Giới Thạch với tư cách khách mời.
Sau khi Mã Tuyên bị tù, Lý Long Thân bỏ tiền ra và vận động quyên góp 13 triệu đồng để bảo lãnh Châu Trần Tọa trám vào chức vụ “mại bản” (Compradore) tại ngân hàng Việt Nam Thương Tín mà Mã Tuyên đã giữ trước đó.
Ở mỗi công ty, nhà máy, cửa hàng, các ban bệ… Lý Long Thân đều đặt thêm tai mắt thân tín để giám sát mọi viêc. Lý không cho con cái tham gia công việc mà gởi hai con là Lee Poon Leung và Lee Sok Wah đến Đại học Kowloon (Đài Loan). Thời thế thay đổi, tay trắng khó làm nên sự nghiệp.

Một trong những lý do không cho con cái tham gia công việc làm ăn, là đến khi cần thiết thì không e ngại bán đứng người đã hết lòng chung lưng đâu cật gầy dựng sản nghiệp cho mình. Mã Tuyên là một ví dụ./.
theo Trúc Giang – Minnesota ngày 13/6/2013

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

LÝ LONG THÂN, ÔNG VUA KHÔNG NGAI TRONG CHỢ LỚN /Chuyện chủ nhật/

Trước năm 1975, tin đồn và cả báo chí đều loan truyền về những ông vua không ngai của những người Việt gốc Hoa trong Chợ Lớn. Vua phế liệu và tín dụng Lâm Huê Hồ, vua lúa gạo Mã Hĩ và bà Lại Kim Dung (nữ hoàng gạo), vua bột ngọt Vị Hương Tố, Trưởng bang Triều Châu là Trần Thành, vua dệt và sắt thép Lý Long Thân…
Trong đó nổi bật nhất là Lý Long Thân. Tin đồn đại cường điệu hóa sai sự thật cho rằng, ở Sài Gòn Chợ Lớn chỉ có hai người muốn gặp Tổng thống Thiệu lúc nào cũng được, đó là Lý Long Thân và Trần Thành, miễn là cứ đến Dinh Độc Lập thì được mở cửa mời vào. Lý do được ưu đãi là vì hai người này đã bỏ tiền ra giúp Tổng thống Thiệu trong cuộc tranh cử.
Người bình dân lười suy nghĩ, nhẹ dạ dễ tin thì cho rằng đó là sự thật, nhưng nghĩ ra thì hoàn toàn vô lý.
Sự thật đơn giản là, bất cứ một ai, khi muốn gặp một người lớn hơn mình, hay ngưòi ngang hàng như bạn bè, hoặc người nhỏ hơn mình như thuộc cấp hay con cháu, thì cũng phải báo trước để xem người mình muốn gặp có ở nhà hay không ? Nếu ra ngoài thì chừng nào về ?
Nhất là đối với các cấp chỉ huy quân đội, lãnh đạo quốc gia, thì việc giải quyết chiến trường là tối quan trọng, có ảnh hưởng đến sự tồn vong của quốc gia, dân tộc, không ai có thì giờ nhàn rỗi để sẵn sàng tiếp những tên cha căng chú kiết nào đó để nói chuyện tào lao cả. Hơn nữa, các cấp chỉ huy đều có tùy viên hoặc chánh văn phòng phụ trách những cuộc tiếp xúc, gặp gỡ, để xếp thứ tự ưu tiên tùy theo tính cách quan trọng của sự việc.
Những ông vua đã không có “ngai vàng” trong một thành phố nhỏ như Chợ Lớn thì làm sao mà sánh được với ông vua thực sự là Tổng thống, thì làm gì mà Tổng thống phải nể sợ ?

1/-  Tổng quát về Lý Long Thân

A/-  Vài nét về lý lịch : Người dân Sài Gòn-Chợ Lớn ít nhiều đã nghe tiếng về một thương gia người Hoa mà báo chí thường nhắc đến như một ông vua không ngai trong nền kinh tế miền Nam, đó là Lý Long Thân. Tìm hiểu về con người nầy hơi khó bởi vì ông ta cũng sống bình thường, khá giản dị và kín đáo.
Tr chu Chet 4Lý Long Thân sinh ngày 27/8/1918 tại Amoy tỉnh Phúc Kiến, Trung Hoa. Cha là Lý Ngọc, mẹ tên Trương Thị. Gia đình nông dân đông con, bữa đói bữa no, nên ngay từ nhỏ, Lý đã có khát vọng cho một cuộc đổi đời.
Năm 1938, lúc 20 tuổi, Lý và người bạn tên A Chảy đi làm thuê, góp tiền làm lộ phí, đến giữa năm đó thì họ có mặt ở Hải Phòng. Nhưng hải cảng nầy không phải là nơi dung thân của họ Lý. Hắn lại trốn lên tàu, làm thuê, mò đường vào Sài Gòn. Anh ta tìm đến bang hội Phúc Kiến ở Chợ Lớn để nhờ giúp đở.
Do mặt mày sáng sủa, ăn nói lễ độ, tay chân nhanh nhẹn, thu phục được tình cảm của Bang chủ, nên anh ta được giới thiệu vào làm việc tại một hiệu kim hoàng nổi tiếng là Kim Thành.

B/- Tay trắng làm nên sự nghiệp

- Phần hùn trong tiệm vàng Kim Thành : Lý Long Thân thông minh, sáng dạ, cần mẫn và chăm chỉ nên được chủ tiệm tin cậy. Do bặt thiệp, dễ mến, Lý sốt sắng chỉ mối, giúp đổi tiền, làm trung gian giữa khách hàng và chủ tiệm trong việc mua và bán vàng. Khách hàng là những người có địa vị, làm ăn lớn, giàu có, trúng mánh nhờ cờ bạc hoặc áp phe buôn bán. Qua trung gian ăn chặn, hưởng hoa hồng, nhờ thông minh, nhạy bén nắm bắt thời cơ khi giá vàng lên, xuống, trong 5 năm Lý đã có một số vốn khá to, bỏ tiền vào phần hùn của tiệm. Kim Thành là một tiệm mua bán vàng uy tín lớn ở Đông Nam Á, từ Sài Gòn, Hà Nội, Nam Vang (Phnom Penh) và Lào…
9 Ly long than 6   

Vàng Kim Thành nổi tiếng với hình trái núi, độ vàng ròng tinh khiết 999.9 % nên được gọi là vàng 4 số 9. Một lượng vàng lá nặng 37.5 g, gồm 2 miếng rưởi. Hai miếng nặng 15g/miếng và 1 miếng nhỏ nặng 7.5g. Cả 3 lá được gói trong một bao giấy dầu hiệu Kim Thành.
- Mở công ty môi giới địa ốc Tong Yuan và Savico : Khi vốn đã lên tới bạc triệu, Lý bỏ Kim Thành, ra lập công ty môi giới địa ốc Tong Yuan. Nhờ kinh nghiệm môi giới, quen biết rộng rãi, việc làm ăn phát đạt thu về hàng vạn bạc mỗi tháng.
Năm 1943, Lý đem hết tiền mua cổ phần công ty SAVICO (Địa ốc thương cuộc) rồi mở mang sang việc xuất nhập cảng dựa trên quan hệ Hoa kiều Chợ Lớn với người Hoa Hồng Kông, Đài Loan và cả Hoa lục nữa, mà Lý là một mắt xích. Việc kinh doanh mang tầm vóc quốc tế.

3/-  Ông vua hai ngai

A/ Ngành dệt tơ sợi : Chính quyền Đệ nhất Cộng Hòa cấm người Hoa kinh doanh một số ngành nghề, ngay lập tức, Lý Long Thân xin nhập quốc tịch Việt Nam.
Vào tháng 3 năm 1959, Lý Long Thân ký quỹ một số tiền rất lớn để được giữ chức vụ Hoa Vụ Kinh Lý tại ngân hàng Việt Nam Thương Tín. Ở chức vụ nầy họ Lý chuyên trách thu hút đầu tư của các đại xì thẩu người Hoa, để thành lập hai công ty VINATEXCO (Việt Nam Vải Sợi Công Ty) và VINATEFINCO (Việt Nam Vải Sợi Hoàn Tất Công Ty). Vừa sản xuất, vừa kinh doanh xuất nhập cảng nên Lý Long Thân thao túng phần lớn thị trường vải sợi miền Nam.

9 Ly long than 11    

Tại nhà kho ngay cầu Tham Lương, gần ngã tư Bảy Hiền, vật liệu và hoá chất phục vụ cho dệt nhuộm nhiều đến nổi cung cấp liên tục trong 3 năm không hết.

B/- Ngành sắt thép và máy móc : 

Lý Long Thân không ngừng phát triển kinh doanh, ngành nghề nào hái ra tiền thì chớp thời cơ nhảy vào hốt bạc. Từ dệt tơ sợi, nhảy sang sắt thép. Thành lập nhà máy cán thép VISACA. Đến năm 1974 nhà máy nầy có số vốn là 600 triệu đồng.
“Người cày có ruộng”. Nông thôn chuyển mình. Nắm bắt cơ hội, Lý Long Thân cho ra đời hàng chục công ty lớn nhỏ, nhập cảng ào ạt các loại máy móc nông nghiệp, ngư cụ và hàng tiêu dùng. Dưới tay họ Lý, 19 kho hàng và hàng chục cơ xưởng rải ra khắp Sài Gòn – Chợ Lớn. Bất cứ lúc nào, những nhà kho trong Phú Thọ Hoà cũng có sẵn hàng trăm chiếc máy cày hiệu Kohler, Kubota, máy bơm nước, máy phát điện nhỏ, máy đuôi tôm, nhập cảng từ Nhật Bản. Hàng loạt nhà kho chứa đầy phụ tùng các loại xe gắn máy, hàng tiêu dùng…
Để quản lý khối tài sản khổng lồ thuộc nhiều ngành nghề khác nhau, Lý Long Thân đã tạo ra những liên minh quyền lực chằng chịt dày đặc. Và Lý Long Thân đã trở thành ông vua hai ngai, ngành dệt vải và máy móc

/theo Trúc Giang – Minnesota ngày 13/6/2013/

/ còn nữa/


Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013

Chuyện một vụ án

/ Chuyện đã đăng trên 360plus.yahoo.com, nay nhân nhớ lại ngày này tháng này mà NC đăng lại /

.Đấy là vào mùa hè năm 2006.Một cô bạn bỗng gọi cho tôi và khẩn khỏan nhờ tôi đi dịch giúp một trường hợp. Cô ấy nói là rất bận, không thể đi được, và ở Bulgari chỉ có mỗi tôi và cô ấy là người được cấp giấy  của Bộ ngoại giao nước bạn cho phép đi phiên dịch các trường hợp quan trọng như thế. Đó là một vụ án, liên quan tới tính mạng của một công dân Việt nam. Tôi đành nhận lời, mặc dù trong thâm tâm thấy chẳng thích thú chút nào.Ngay ngày hôm đó, tôi nhận được liên tục các cú điện thoại, một của một bà Thư kí phiên tòa, một của ông luật sư / ông ta được nhà nước chỉ định đi bào chữa cho bị cáo/, rồi sau đấy là điện thoại của một cảnh sát, và cuối cùng là của một người bạn của bị cáo. Tất cả những người này tôi đều không quen biết, có lẽ sau khi nhận lời cô bạn, cô ấy liền cho họ số máy của tôi. Và thế là họ bắt đầu quấy rầy tôi với những cúi điện thoại giật gân của họ. Thoạt tiên, bà thư kí của phiên tòa gọi, hỏi tôi cặn kẽ, tôi là ai, sống bao nhiêu năm ở Bungari,có những bằng cấp gì…Sau cuộc phỏng vấn, bà ta cho biết ngày giờ phiên tòa bắt đầu, dặn dò tôi kĩ lưỡng cách tìm Tòa án Thành phố, cách đi qua cửa quay có mấy vị cảnh sát như thế nào, rồi khi qua rồi, phải gọi điện cho bà ta tới nhận diện để dẫn tới phòng xử án ra sao. Tiếp đến là ngài luật sư, nghe giọng tôi đoán là một vị đứng tuổi, ngái ngủ hay lè nhè say rượu cũng chẳng biết. Tôi thất kinh khi nghe ông ta nói cái thứ tiếng Bun bản xứ mà ngay cả những người nước ngoài mới học tiếng chắc cũng nói rõ ràng , mạch lạc hơn ông ta. Ông ấy nói về nội dung vụ án, cú điện thoại di động 15 phút, một câu chuyện về một người công nhân VN bị bắt, liên quan đến tài sản của một công dân Bungari, trấn lột hay ăn cướp, đại khái thế.Tôi ậm ừ nghe, ậm ừ trả lời và không hỏi gì thêm, hi vọng trong phiên tòa sẽ tìm hiểu kĩ hơn. Rồi tiếp tới cú điện của tay cảnh sát, hỏi tôi quan hệ thế nào với bị cáo, rằng đây là một vụ án nghiêm trọng, nếu tôi đại diện cho anh ta thì phải tới đồn CS số…. gặp ngài…trước khi vào cuộc xử thì mới hi vọng gỡ được rắc rối. Cuối cùng là cú điện của một cô gái / hay một bà già? tôi cũng chẳng hiểu, vì cô ta nói giọng Quảng bình đặc sệt, tôi cố căng tai để nghe mà cũng chỉ hiểu láng máng. Cô ấy kể lể sự tình, giảng giải rằng bồ của cô là bạn của bị cáo, vì thương bồ, thương bạn của bồ nên gọi cho tôi, đề nghị tôi hãy tìm mọi cách giải thoát cho nạn nhân. Tôi chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao, chỉ trả lời rằng tôi sẽ quan tâm, rồi cúp máy. Suốt từ hôm đó cho tới ngày phiên tòa đầu tiên bắt đầu, tôi mất ăn mất ngủ, cố gắng đấu tranh tư tưởng để không gọi lại cho bất kì người nào trong số mấy người trên, nhất là cho tay cảnh sát, vì ông ta vừa dọa dẫm, vừa mời chào vòi vĩnh, một kiểu kiếm ăn quen thuộc của cảnh sát nước này nếu có bất kì chuyện gì xảy ra liên quan đến người ngoại quốc, nhất là người Tàu hay người Việt.
Thế rồi ngày đó cũng tới.Để gây ấn tượng, tôi mặc bộ quần áo nghiêm chỉnh nhất, sơmi trắng,cổ kéo cao cứ như các bà mệnh phụ, tóc chải bồng lên, xịt một chút gôm, một chút nước hoa loại đắt tiền của Etste Lauder con trai mua cho, tay ôm một chiếc cặp rất xịn. Tôi cầm thêm chiếc ví nhỏ xíu da nai, đi đôi giày cao gót cùng màu hiệu Eko sang trọng.Tôi muốn thể hiện rằng, cho dù có những công dân VN ở đây phạm tội, nhưng cũng có những người như tôi, đàng hoàng, học thức, và chắc chắn sẽ không để ai bắt nạt được. Thầm nghĩ, biết đâu lại là loại tội phạm nguy hiểm, mình buộc phải phiên dịch cho hắn, phải chứng tỏ mình là người không liên quan gì đến cái thế giới ngầm của hắn, không để bọn cảnh sát nghĩ rằng mình với hắn có những ràng buộc gì cả. Nếu cần thiết, mình sẽ đấu tranh cho hắn, giúp hắn cung khai, nhưng nhất thiết không để nhà chức trách Bungari nghĩ rằng người VN ở đây toàn loại đầu đường xó chợ hay băng đảng Mafia. Sau khi đỗ xe vào nơi qui định, tôi ngẩng cao đầu bước vào con đường dẫn đến Tòa án Thành phố. Ở châu Âu, các ngôi nhà được dùng vào việc xử án bao giờ cũng rất đồ sộ, trang nghiêm, ngoài trạm gác ngay lối cổng, ngăn không cho xe cá nhân vào/ chỉ mở cho các vị quan trọng của Tòa hoặc khi cần thiết/, sau đó là hai cánh cửa cao khoảng 3,5m, rộng phải tới 2m một cánh, bằng gỗ gì chẳng rõ hay bằng sắt nhưng có hoa văn rất đẹp. Ngay cạnh cửa là một viên cảnh sát đứng, hỏi giấy tờ tùy thân, rồi cho đi qua máy soi hành lí như ở trên sân bay. Tôi phải lần lượt tháo hết mọi thứ trên người cho họ kiểm tra, cả chiếc túi đeo vai nhỏ xíu cũng bị lục soát. Sau cánh cửa này là một tiền sảnh rộng, rất đông người đứng đó, chắc họ cũng như tôi, phải gọi điện chờ người tới dẫn lên phòng xử án. Rốt cục rồi cũng xuất hiện một người đàn bà to béo, tới gọi tên tôi. Bà ta nhìn tôi từ đầu đến chân, rồi chẳng nói chẳng rằng, ra hiệu cho tôi đi theo .Bà ta trông hiền từ, chắc cũng sắp tới tuổi về hưu sau suốt cuộc đời làm nghề thư kí của Tòa án, chứng kiến biết bao kiểu đau khổ và sung sướng của các thân phận sau tiếng búa gõ của vị Quan tòa.
Bà thư kí dẫn tôi vào một căn phòng trống rỗng rồi bỏ mặc tôi ở đó. Nhìn quanh chẳng thấy ai, tôi hơi chột dạ,hóa ra tôi là người đến sớm nhất trong số các khuôn mặt phải có trong phiên tòa. Ông luật sư tới sau tôi khoảng 5 phút. Khi nhìn thấy tôi, ông đưa tay bắt thật chặt, rồi mời tôi ngồi xuống chiếc ghế băng trong phòng đợi. Ông ta bắt đầu mở cái cặp sách to tướng, lôi ra đủ các loại giấy tờ, rồi bắt đầu kể lại cho tôi nghe về sự việc, với ý định giúp tôi thực hiện nhiệm vụ phiên dịch được tốt hơn. Giọng ông ta bây giờ nghe rõ ràng hơn khi gọi cho tôi điện thoại / đúng như tôi dự đoán, khi đó chắc chắn ông ta vừa mới qua một cuộc nhậu/. Tôi đã hiểu ra vấn đề, và, nghe như ông kể, thì chính ông cũng không hiểu nội dung vụ án này. Tóm tắt câu chuyện như sau: Một người công dân Bungari, trên đường về nhà, trong hành lí có một chiếc đài bán dẫn Transitor đã cũ, một chiếc Tivi đen trắng nhỏ, mác IUNOST/ một loại Tivi của Liên xô thời bao cấp, 14 inch/ và vài thứ lặt vặt khác nữa, tổng giá trị chưa tới 100 đôla Mỹ. Bất ngờ trên đường, một kẻ nào đó đã tấn công ông ta và cướp đi cái túi đồ đạc đó, lại còn dùng gậy đập vào đầu ông, gây thương tích, phải đi nằm viện mất 3 ngày. Cảnh sát ập tới hiện trường,thủ phạm đã biến mất,ngay gần đó là một công trường đang xây dựng.Họ đã vào đó khám xét, không tìm thấy bất cứ bằng chứng nào liên quan đến cuộc trấn lột nói trên, nhưng, họ đã bắt giữ 2 kẻ trong công trường: Một là một thanh niên người Thổ nhĩ kì, hai là một công dân Việt nam, chính là kẻ mà hôm nay tôi được mời đi phiên dịch cho hắn. Trời đất ạ,tôi lắc đầu ngán ngẩm. tại sao lại đến nông nỗi này cơ chứ, sao lại khốn nạn thế nhỉ, đến nước đi trấn lột của một người nghèo khổ mấy thứ chẳng có chút giá trị gì thì xấu hổ quá. Tôi chưa kịp hỏi ông luật sư thêm câu nào thì bà thư kí thò đầu vào phòng, mời chúng tôi lên phòng xử án.
Căn phòng thật trang nghiêm, phía trên là vị quan tòa mặc áo thụng đỏ ngồi chính giữa, một bà thư kí đánh máy, một trợ lí / hay thẩm phán/của ông ta. Ngay bên cạnh, thấp hơn một chút là bục đứng, nơi dành cho vị luật sư bào chữa, bên đối diện, bục đứng cho vị công tố viên của Viện kiểm sát, cũng mặc áo thụng đỏ sẫm. Tôi bước vào phòng , ngỡ ngàng khi nghe vị quan tòa gọi ,hỏi tên, nơi làm việc của từng người. Lướt mắt nhìn khắp lượt, tôi thấy lố nhố mấy người khác, họ là những nhân chứng của cậu thanh niên người Thổ. Còn lại là tôi và ông luật sư là người của tội phạm người Việt, nhưng chẳng nhìn thấy hắn đâu. Phiên tòa bắt đầu. Vị quan tòa hỏi cung, lấy lời khai của thanh niên người Thổ, sau đó luật sư của anh ta phát biểu và gọi các nhân chứng, chứng minh là trong thời gian xảy ra vụ trấn lột, cậu ta đang làm việc ở chỗ của họ. Thế rồi, quan tòa cho phép họ ra về. Ngay sau đó, cánh cửa bên cạnh mở ra, một cảnh sát to béo, dễ phải nặng tới hàng 200kg bước vào, dẫn theo một người nhỏ thó, bé loắt choắt, đứng chỉ đến nách anh ta. Tội phạm đấy ư? Kẻ mà tên cảnh sát khi gọi cho tôi nói là một tên tội phạm nguy hiểm, kẻ bị tình nghi đánh công dân Bungari / thường là to cao 1m8, nặng khoảng 100kg/ để trấn lột mấy cái đồ cũ rích, cho không ai lấy. Hắn ta lấm lét nhìn xung quanh, đầu cúi gầm, nhưng thoáng thấy tôi , hắn lại ngẩng đầu lên và ra hiệu chào. Tôi mở to mắt, há hốc mồm nhìn hắn. Trời đất ạ, đây là một con người ư? Râu ria hắn xồm xoàm, tóc bù xù, bạc phơ, cho dù, khi đọc hồ sơ cùng ông luật sư ban nãy, tôi biết hắn còn trẻ, mới ngoài 40 tuổi một chút. Người gày guộc, dúm dó, hai tay bị còng số 8, bộ quần áo mang trên người nhàu nát, cáu bẩn. người ta đã nhốt hắn trong tù, tới hôm nay đã tròn 8 tháng, bây giờ, họ mới để mắt đến hắn, và đưa hắn ra tòa. Khi viên quan tòa bắt đầu hỏi tội , tôi bắt đầu dịch khi hắn lí nhí trả lời bằng tiếng Việt, sự căm phẫn trong tôi tăng dần, và chỉ sau khoảng 10 phút, tôi đã nghĩ là mình sẽ không chịu đựng được cuộc xử án này đến cùng.
Trong khi trả lời một số câu hỏi của quan tòa,người hắn run lẩy bẩy. Còn tôi, cảm giác như chính mình bị xúc phạm, vừa dịch cho hắn, vừa hỏi rít qua kẽ răng đủ để hắn nghe : “ Cậu hãy nói thật, cậu có phải là kẻ gây ra chuyện này không?” Hắn lí nhí : “ Không chị ạ”, tôi lại hỏi: “ Thế tại sao lại đến nông nỗi này?” hắn đáp:” Em không biết, vừa hết giờ làm việc, còn chưa về nhà thì cảnh sát ập đến bắt.” Lúc đó, tôi đã láng máng hiểu mọi diễn biến và sự tình của câu chuyện, vì nhìn nét mặt hắn, tôi biết chắc chắn đây không phải kẻ nỡ làm một việc nhơ bẩn như thế, cho dù hắn đang bị còng tay. Chẳng thà những vật trấn lột có giá trị thì tôi có thể tin được rằng cậu ta phạm tội. Nhưng , thật mỉa mai, kể cả những người VN nghèo khổ nhất đang sinh sống làm ăn ở đây cũng chẳng bao giờ thèm dùng những thứ đó. Vậy mà người ta đã gô cổ hắn vào tù, đã 8 tháng rồi, và bây giờ, cả một bộ máy nhà nước cồng kềnh đang diễn trò xử án. Người ta lần lượt gọi vào thêm mấy vị nữa: Một bác sĩ tâm thần, đọc bản kết luận về hiện trạng thần kinh của hắn, một viên cảnh sát, người đã tới bắt hắn cách đây 8 tháng,rồi thêm 2 nhân chứng là người làm việc cùng với hắn ở công trường để chứng minh về hạnh kiểm của hắn.Tổng số người tham gia cuộc xử án ngày hôm đó phải tới hơn 10 người, cho một tài sản đáng giá chưa tới 100$, và nạn nhân người Bun thì không thấy đâu, chỉ thấy một kẻ bị buộc tội là người Việt nhỏ bé, cô đơn, yếu đuối và ốm đau vì đói khát trong tù.Tôi giả vờ như dịch cho hắn, nói bằng tiếng Bun với viên quan tòa, xin phép cho hắn được kể lại đầu đuôi sự việc, bởi tôi đoán được rằng kể từ khi bị bắt, hắn chưa từng được nói một lời cho đúng với sự thật. Rồi tôi ngoảnh lại phía hắn nói nhỏ: “Hãy kể tất cả , bắt đầu từ đầu, tôi sẽ giúp cậu”. Hắn dạ khẽ, rồi bảo: “Em chẳng biết gì cả chị ạ, tự nhiên bị bắt, thế thôi”. Thật nhục nhã quá, tôi đỏ rừ cả mặt khi được phép của viên quan tòa cho hắn nói, còn hắn thì chẳng nói gì, làm sao tôi dịch được
Tôi đưa mắt nhìn khắp lượt, từ vị quan tòa, bà thẩm phán, bà công tố viên cho tới ông luật sư…tất cả đổ dồn mắt về phía chúng tôi.Rất nhanh, tôi hiểu ra đây là cơ hội của hắn. Tôi nhún vai, nhìn thẳng vào vị quan tòa, nói rất khẽ đủ để hắn nghe thấy : “ Chỉ cần cậu mấp máy mồm thôi cũng được”. Thế rồi tôi bắt đầu nói bằng tiếng Bun, kể lại thứ tự các điều xảy ra, cứ như tôi chính là hắn.Tôi chỉ có đúng 10 phút đọc hồ sơ của hắn trước khi bắt đầu phiên tòa, cộng với lời trình bày của ông luật sư trước tòa cách đấy vài phút,không hiểu điều gì đã thôi thúc làm tôi nhớ được tất cả, và đã kể lại vanh vách mọi chuyện cứ như tôi là người trong cuộc. Chỉ khác một điều, đôi khi tôi phải dừng lại,cứ như chờ hắn thốt lên được thêm vài lời để rồi dịch tiếp. Còn hắn, cái thân phận bé nhỏ, cô đơn kia cứ cúi gầm đầu xuống, lí nhí cái gì trong cổ họng mà kể cả tôi đứng sát cạnh hắn cũng chẳng hiểu hắn thốt lên cái gì. Nhưng dù sao thì chúng tôi cũng đã thành công trong các vai của mình.Tôi nói thay hắn, rằng không hề quen biết người đàn ông bị mất của, rằng bị bắt giữ rất oan trái, rằng hắn đi làm ở các công trường lưu động, không hề có nhu cầu tới các đồ dùng kia,rằng hắn có 1 con nhỏ chưa đầy 3 tuổi ở Varna, cách Thủ đô gần 500km, với 1 cô gái Bulgari/ điều này thì hắn vừa kịp nói với tôi cách đây vài phút/, không hôn thú nhưng có giấy chứng sinh là con hắn. Cái điều cuối cùng này đã cứu hắn/ tôi thầm nghĩ/, rồi tôi kể lể về đứa con của hắn, rằng vợ hắn nghèo, đang thất nghiệp, hai mẹ con chỉ trông chờ vào những đồng lương của hắn, rằng hắn ở tù vô tội đã 8 tháng rồi, không có liên lạc gì được với vợ con, lo lắng vợ con bơ vơ không ai giúp đỡ v..v. Lúc này, tôi nhận thấy thái độ của các vị trong phiên tòa gần như thay đổi hoàn toàn. Bắt đầu là sự ghẻ lạnh, khinh bỉ, dần dần họ trở lên quan tâm,thân thiện hơn. Vị quan tòa ngắt lời tôi mấy lần khi nghe nói điều này, ông ta hỏi địa chỉ vợ hắn, số điện thoại để liên lạc, rồi hỏi hắn tại sao hắn không có giấy tờ tùy thân? Tôi quay lại phía hắn, dịch từng chữ cho hắn nghe. Thì ra, hắn thuộc diện công nhân sang Bun xuất khẩu lao động giai đoạn 1980-1990. Sau khi hết hạn hợp đồng, biết là có trở về VN cũng chẳng kiếm đủ nuôi thân nên hắn đã quyết định ở lại. Nếu hắn như những người Việt nam khác khi hết hạn hợp đồng lao động,ngay lập tức có thể mở công ty trách nhiệm hữu hạn hoặc kí tiếp hợp đồng lao động với những công ty xây dựng khác, hợp pháp hóa việc định cư…,nhưng hắn đã bỏ qua việc này bằng một cái chặc lưỡi, mặc kệ, được đâu hay đó, kiếm được đồng nào vui vẻ bạn bè, gái gú, rượu chè vui chơi. Rồi thời gian trôi qua, khi mà tên hắn đã bị xóa khỏi danh sách đội ngũ xuất khẩu lao động, hắn chẳng còn chỗ nào mà bấu víu nữa. Hai chục năm sống trên đất khách quê người, hắn chẳng nói nổi 1 câu tiếng Bun cho đúng ngữ pháp.Tuổi thanh niên của hắn cũng trôi đi trên các công trường xây dựng, bữa đói bữa no, lúc vui lúc buồn, bạn bè chỉ có vài thằng đồng hương cùng cảnh ngộ. Đi làm chui, không hợp đồng lao động, không trả thuế thu nhập, không trả bảo hiểm…hắn chẳng có tên ở đâu cả, vì thế mà Vụ ngoại kiều Bungari không thể cấp cho hắn giấy tờ tùy thân. Khi sự việc trên xảy ra, hắn đang làm cho 1 công trường cùng anh bạn người Thổ nhĩ kì, nhưng anh ta có hợp đồng lao động, có giấy chứng minh thư, lại không có bằng cớ,tang chứng về vụ trấn lột, cảnh sát không có quyền giữ anh ta quá 72 giờ trong trại giam. Còn hắn, kể cả muốn thả hắn ra, họ cũng không thả được, vì họ buộc phải giữ hắn, vì vụ trấn lột xảy ra phải có kẻ phạm tội. Mà tội của hắn là gì? Khi bắt hắn, họ chỉ tìm thấy một quyển hộ chiếu Việt nam duy nhất trong người, mà tại đất nước này nó chỉ có giá trị chứng minh hắn là một công dân Việt nam mà không chứng minh được sự tồn tại hợp pháp của hắn. Đó chính là điều phạm luật thứ nhất. Rồi phiên tòa kết thúc với một kết luận: Hắn phải đem trình các giấy tờ liên quan đến vợ con, hắn phải mời vị giám đốc công ty nơi hắn đang làm việc đến nhận dạng, phải trình các hợp đồng lao động /nếu có/,rồi sau đó họ mới xem xét về tội trạng của hắn, tất nhiên, cũng như đối với tên người Thổ, cảnh sát chẳng thu được bất kì tang chứng gì liên quan đến vụ trấn lột.
 Suốt thời gian gần 1tiếng đồng hồ, sau khi đã lấy lại được bình tĩnh,tôi nói không nghỉ, kể lại tất cả những điều trên với một thái độ hết sức thành thật .Cả phiên tòa lắng nghe tôi trình bầy, họ quên mất rằng kẻ bị cáo là hắn chứ không phải tôi, đôi lúc, tôi trả lời họ ngay mà chẳng thèm quay sang hắn để nghe hắn nói, vậy mà họ cũng lờ đi, chẳng có ý kiến gì. Khi ông quan tòa gõ búa tuyên bố phiên tòa kết thúc, xác định ngày của phiên tòa tiếp theo, tôi thấy tất cả hình như thở phào, mặc dù chẳng đi tới một kết luận gì.Trước khi cho tay vào còng số 8 cho tên cảnh sát đưa trở lại trại giam, hắn quay sang tôi, nói lí nhí mấy lời cám ơn, dúi vào tay tôi một mẩu giấy bẩn thỉu xé từ góc báo, ghi một số điện thoại và tên một người bạn của hắn. Tôi buột miệng hỏi : “ Cậu có cần tiền không?” Hắn dạ rất khẽ, bảo rằng ở đó có thể mua cafe trên máy tự động bằng tiền xu. Tôi vội vã lần ví dốc hết các đồng xu dúi vào tay hắn, nhưng ngay lập tức tên cảnh sát khoát tay ra hiệu không được phép, rồi lôi hắn ra khỏi căn phòng. Phiên tòa thứ nhất kết thúc ở đây.Suốt chặng đường về nhà tôi suy nghĩ miên man, trong tôi tình cảm vừa thương ,vừa giận lẫn lộn. Thương vì hắn quá khổ, quá kém cỏi và ngu dốt, thật đáng tội nghiệp. Giận vì cả một cơ chế bộ máy nhà nước quan liêu, công kềnh, chỉ có vậy mà một lũ các quan chức bỏ cả nửa ngày ra để xét xử, rồi cũng chẳng đi tới một kết luận gì.


/ phần kết/


Tôi đã làm tròn nhiệm vụ người phiên dịch sau 4 phiên xử án. Những phiên tiếp theo cũng vẫn ngần đó nhân vật, thậm chí, họ còn gọi thêm khoảng 5-7 nhân chứng nữa cho có đủ dữ kiện về các kết luận của mình. Đó là ông giám đốc công ty nơi bị cáo đang làm “ chui”, không hợp đồng, không bảo hiểm. Ông ta cũng phải chịu một án phạt vì tội này. Đó là ông gác cổng công trường, làm chứng cho hắn rằng thời gian xảy ra vụ việc trấn lột, hắn đang có mặt tại nơi làm việc, đó là một cô gái Bungari, nhỏ thó, mặt rất xinh nhưng cằn cỗi như hắn, mang theo một thằng bé cũng còi cọc như thế, tóc đen, mắt đen, da cũng đen, chẳng có một chút gì thể hiện rằng mẹ nó là người châu Âu, ngoài mỗi cái mũi rất thẳng và cao. Tất cả mọi người, bối rối, ngán ngẩm nhìn hắn, nhìn nhau… và , phiên tòa kết thúc với tiếng búa gõ cạch của viên quan tòa, kết luận hắn vô tội trong vụ trấn lột, nhưng vì hắn không có đủ các giấy tờ hợp lệ như thẻ căn cước, giấy kết hôn nên hắn được thả ra với một khoản tiền nộp phạt 500 leva. Chính người bạn đồng hương có số điện thoại trong cái mẩu giấy báo bẩn thỉu hắn đưa cho tôi đã giúp hắn, kết thúc hơn 10 tháng 21 ngày tù tội vô lí. Người bạn đồng hương của hắn rối rít vui mừng khi nghe tôi thông báo điều này, anh ta vội vã đến tìm tôi, nghe tôi dặn dò cách thức gặp ông luật sư để làm các thủ tục xuất tù cho hắn.
Bây giờ đã gần 4 năm trôi qua kể từ ngày xảy ra vụ án kể trên, đôi khi hắn vẫn gọi điện cho tôi, rất thật thà kể lại dăm điều về cuộc sống hiện tại của hắn. Lần nào nghe điện, câu hỏi của tôi cũng là: “Cậu đã làm xong giấy tờ tùy thân chưa?” , và câu trả lời của hắn vẫn không thay đổi: “ Chưa chị ạ”, rồi bắt đầu kể lể các khó khăn, phức tạp, rắc rối về thủ tục hành chính của nước Bun, than phiền về công ăn việc làm…
Mọi chuyện có khởi đầu thì cũng phải có kết thúc, cho dù là hay, dở gì thì rốt cục, mọi tấn trò đời đều có phút hạ màn. Bài học lớn nhất cho những ai muốn kiếm sống nơi đất khách quê người là phải có đủ kiến thức hiểu biết về luật pháp. Để tồn tại, không đơn giản chỉ biết có lao động. Hắn lao động, hắn không ăn cắp ăn trộm của ai cái gì, và như vậy là hắn có quyền tồn tại. Nhưng, sự tồn tại của hắn không được xã hội xung quanh thừa nhận, hắn không chứng minh được : HẮN LÀ AI? Điều thứ hai: Hậu quả của sự thiếu hiểu biết cộng với thói quen cẩu thả của những con người không có học hành tới nơi tới chốn, nếp sống “ nước chảy bèo trôi”, tặc lưỡi sống cho qua ngày, đã cho hắn một bài học đích đáng. Hơn mười tháng tù giam, không được liên lạc với bất kì ai, đói khát và bị khinh rẻ, với một tội duy nhất là do hắn đã không biết tự vệ chính mình. Và cứ thế , hắn tiếp tục sống cho tới hôm nay. 

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2013

Rau Sam là cỏ, rau, hay thuốc?

rausam 
026
Rau Sam có tên tiếng Anh là  Purslane, cả cọng, lá và bông đều ăn được. Có vị chua, chất nhớt, ăn luộc, xào, canh hay lẩu gì cũng ngon. Theo bảng dinh dưỡng dưới đây thì rau Sam giàu sinh tố A, C và khoáng chất iron, magnesium, manganese, copper… Loại rau này mọc dại như cỏ nên nhiều khi mình không thèm để ý đến nó. Vườn sau nhà DS có nhiều lắm, thường thì nhổ bỏ, nhưng hôm kia tình cờ đọc bài 5 Nutritious Leafy Greens You've Never Heard Of, có nói về Purslane, không biết nó là gì, đi tìm trên Google mới biết là rau Sam và giá trị dinh dưỡng của nó.
Purslane (Portulaca oleracea), raw, fresh,
Nutritive value per 100 g.
(Source: USDA National Nutrient data base)
image
Rau Sam có nhiều loại, có loại có bông đủ màu đẹp ghê.
purslane_far1-300x300
Rau Sam còn có vị thuốc theo bài viết RAU SAM, CÂY RAU VỊ THUỐC của Lương Y Võ Hà như sau:
Rau Sam là một loại rau mọc hoang, ăn được, không có độc tính, có nhiều chất bổ dưởng như sinh tố A, B1, B2, C, PP, một số khoáng chất và nhiều acid béo omega-3. Ngoài tác dụng thanh nhiệt, lương huyết, có thể cải thiện nồng độ cholesterol cao trong máu, rau Sam còn là một nguồn kháng sinh tự nhiên rất quý trong việc điều trị các chứng viêm nhiểm đường ruột và đường sinh dục tiết niệu.
 Mô tả. Rau Sam còn có tên là Mã Xỉ Hiện vì có lá giống hình răng ngựa. Tên khoa học là Portulaca Oleracea L. thuộc họ Rau Sam Portulacea. Rau Sam là một loại cỏ dại sống quanh năm ở những vùng ẩm mát như bờ ruộng, bờ mương, ven đường hoặc mọc xen kẻ trong những luống hoa màu. Thân gồm nhiều cành mẩm, nhẳn, màu đỏ nhạt, mọc bò lan trên mặt đất. Lá hình bầu dục, phần đáy lá hơi nhọn, không cuống, phiến lá dày, mặt láng. Hoa màu vàng. Hạt màu đen. Ở nước ta rau Sam thường chỉ mọc hoang. Hiếm khi thấy rau Sam được gieo trồng hoặc bày bán làm thức ăn. Tuy nhiên nhiều gia đình ở nông thôn vẫn dùng rau Sam để luộc hoặc nấu canh ăn như những loại rau trồng khác. Rau Sam phơi khô làm thuốc thường được thu hái từ nguồn hoang dã vào mùa hè và mùa thu. Rau tươi có thể tìm thấy quanh năm ở những nơi ẩm mát.
Thành phần. Rau Sam bao gồm nhiều hoạt chất sinh học như chất đạm, chất béo, carbohydrate, một số khoáng chất và sinh tố. Theo Viện Vệ Sinh Hà Nội (1972), rau Sam thu hái tại Việt nam có 1,4% protid, 3% glucid, 1,3% tro, 85mg% calci, 5,6mg% phosphor, 1,5mg% sắt, 26mg% vitaC, 0,32mg% carotene, 0,03%mg vita.B1, 0,11mg% vita.B2, 0.07%mg vita.PP. Những nghiên cứu ở Đài Loan và Úc còn cho thấy trong rau Sam có nhiều potasium nitrate và calcium oxalate.

Tác dụng dược lý. Từ lâu y học dân gian nước ta thường dùng rau Sam làm thuốc sát trùng trong những chứng lở loét ngoài da, làm tiêu nhọt độc và làm lợi tiểu trong chứng tiểu buốt, tiểu rát Nhân dân Trung Quốc và Ấn Độ dùng rau Sam để trị bệnh ho, lao phổi, giải độc rắn hoặc côn trùng cắn. Người Ấn Độ còn dùng rau Sam làm thuốc co mạch. Dân Haiti và Thổ Nhỉ Kỳ dùng sau Sam để làm thuốc an thần, chữa bệnh mất ngủ. Nhiều vùng ở Trung Quốc, Thổ Nhỉ Kỳ, Brazil, Cộng Hoà Dominique dùng rau Sam để lọc máu, tiêu viêm, giảm đau. Nghiên cứu khoa học cho thấy rau Sam có tác dụng ngăn chặn sự phát triễn của vi trùng lỵ và thương hàn. Dịch chiết rau Sam bằng cồn etylic có hiệu quả rõ rệt đối với trực khuẩn Coli, kiết lỵ và thương hàn. Những nhà khoa học Mỹ và Úc còn cho biết trong rau Sam có nhiều acid béo Omega-3 có tác dụng rất tốt trong việc ngăn ngừa bệnh tim mạch và tăng cường sức miển dịch của cơ thể.
Theo Đông y rau Sam có vị chua tính lạnh, không có độc tính, vào ba kinh Tâm, Can và Đại trường, có tác dụng thanh nhiệt giải độc, hoạt huyết tiêu viêm, nhuận trường lợi tiểu, thường được dùng trong các chứng viêm nhiểm, lở ngứa, kiết lỵ.
Theo kinh nghiệm riêng của tác giả, rau Sam là một nguồn kháng sinh tự nhiên rất quý trong các chứng viêm nhiểm đường ruột và đường sinh dục, tiết niệu. Có một số trường hợp viêm cầu thận, viêm bàng quang hoặc viêm đường niệu đạo dây dưa nhiều ngày do vi trùng đã lờn thuốc kháng sinh Tây y nhưng lại đáp ứng rất tốt với rau Sam. Với liều khoảng 600gram rau tươi một ngày, sắc cô lại cho bệnh nhân uống mỗi 2 hoặc 3 giờ thường không quá một ngày các chứng buốt, rát, đau quặn đã biến mất.

Sau đây là một số cách sử dụng rau Sam đơn giản có thể thực hiện ở gia đình.
Chữa viêm cầu thận, viêm bàng quang, niệu đạo.
Rau Sam tươi 600gr
Gừng sống 7 đến 9 lát
Nấu sôi khoảng 400cc nước. Khi nước sôi lần lượt cho cả rau và gừng sống vào. Đảo qua lại vài lần. Chỉ sau khoảng 7 đến 10 phút là có thể chắt nước ra uống được. Thời gian nấu nhanh có thể bảo đảm được tối đa hoạt chất và chất bổ dưỡng. Khi uống cho thêm vào một chút muối. Chia ra uống làm nhiều lần trong ngày. Mỗi lần cách nhau khoảng 2 hoặc 3 giờ. Có thể ăn cả xác. Gừng sống trong bài có tác dụng hạn chế bớt tính hàn của rau Sam, không làm trệ tỳ lại có thể tăng cường chức năng khí hoá ở Thận và Bàng quang.

Chữa xơ vữa động mạch, làm hạ độ cholesterol trong máu.
Rau Sam tươi 100gr
Gừng sống 3 lát
Luộc hoặc nấu canh ăn hàng ngày. Ăn cả nước lẫn xác. Có thể thêm vào gia vị tuỳ thích. Thỉnh thoảng ăn mỗi đợt từ 5 đến 7 ngày.

Chữa khí hư, bạch đới ở phụ nữ.
Rau Sam tươi 100gr
Giã nát vắt lấy nước, hoà với 2 lòng trắng trứng gà, khuấy đều, hấp chín. Chia ra ăn làm 2 lần trong ngày. Ăn từ 3 đến 5 ngày.

Chữa kiết lỵ cấp tính.
Rau Sam tươi 100gr
Giã nát vắt lấy nước, đun nóng, cho thêm một chút mật ong hoặc đường đen vào để uống.

Chữa sán sơ mít.
Rau Sam tươi 100gr
Giã nước lọc lấy nước, cho thêm một chút muối và một muổng giấm, uống vào lúc sáng sớm khi bụng đói.

Chữa bệnh giun kim.
Rau Sam tươi 80gr
Giã nát lọc lấy nước, thêm một chút muối. Uống từ 3 đến 5 ngày.

Chữa mụn nhọt sang độc.
Rau Sam tươi một nắm.
Giã nát đấp lên mụn nhọt băng lại

Lưu ý: Vì rau Sam hoạt huyết và tính hàn nên không sử dụng cho người có thai. Với những bệnh nhân có thể tạng hư hàn, hay đi tiêu lõng, khi sử dụng rau Sam cần được phối hợp tốt với những vị thuốc cay, ấm để không làm trệ tỳ. Ngoài ra do hàm lượng nitrate và oxalate có trong rau Sam nên cần thận trọng khi dùng với người có tiền sử về sạn thận.
Hôm qua DS và mẹ ăn lẩu Thái chay nhúng với các loại rau ngoài vườn mà trong đó có rau Sam. Ngon tuyệt vời!
Rau Sam không tốn tiền mua lại ngon và bổ dưỡng, các bạn thử tìm ngoài vườn nhà mình xem có không nhé. Nó là rau hữu cơ đấy!
Chúc các bạn nhiều bữa cơm với rau Sam thật ngon.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Diệu Sương


                                               
                          Rau Sam mình vừa hái từ vườn nhà vào đây

Thứ Bảy, 6 tháng 7, 2013

Lượm lặt đó đây

Cuối tuần đọc bài này cho thêm chút kiến thức

LÝ GIẢI VỀ  HIỆN TƯỢNG BÓNG ĐÈ

Sau nhiều lần bị bóng đè, chị Ái, xóm 5, xã Quảng Thành, Thanh Hóa đi kể chuyện, nhiều người bảo đó là do “ma” đè. Phải nhờ thầy cúng làm lễ may ra con ma đó mới ra khỏi cơ thể, nếu không nó sẽ đeo bám dai dẳng, làm cho gia đình chị lụi bại. Tuy nhiên, theo các chuyên gia, bóng đè là hiện tượng bình thường của giấc ngủ, không liên quan đến ma quỷ.
Tính đến nay, gia đình chị Ái chuyển về nhà mới đã được một thời gian. Hai vợ chồng bài trí phong thủy cho căn nhà khá công phu. Thế nhưng, “không hiểu sao đêm nào tôi cũng ngủ mơ. Giấc ngủ cứ chập chờn theo kiểu nửa thức nửa tỉnh. Trong trạng thái đó, tôi thấy có những con vật không rõ hình hài làm cho đầu óc tôi như phát điên, khó thở.
Mặc dù vẫn tỉnh táo, nhưng tôi không thể cựa quậy, tứ chi bất động, cảm giác như có vật nặng đè lên người. Phải một lúc lâu tôi mới vùng dậy được. Sự việc đó đã diễn ra liên tục trong một thời gian dài khiến tôi rất hoang mang”, chị Ái tâm sự.
Nhiều người biết chuyện, phán rằng chị bị “ma” ám, khuyên chị phải đi mời thầy cúng về nhà làm lễ, để xua đuổi con ma đó ra khỏi người, nếu không nó sẽ ám chị, gia đình chị kiểu gì cũng có những chuyện không hay.
GS. Chủ tịch Hội Cơ học đất và Địa kỹ thuật Việt Nam cho rằng, việc chị Ái đêm ngủ mơ sảng như vậy, đơn thuần theo thuyết phong thủy thì những người bị bóng đè liên tục thường do chính mảnh đất của họ đang ở. Vì vậy, khi mua đất làm nhà các gia đình phải tìm hiểu, tính toán thật cẩn thận xem tâm và hướng đất đó có phù hợp với tuổi của mình không.
  Tr cau hoi 2
Nếu vị trí đất đó không tốt sẽ phát ra từ trường xấu làm ảnh hưởng đến chủ nhà. Điều đó ảnh hưởng đến sức khỏe, giấc ngủ và việc làm ăn của mọi người trong gia đình.

Nằm dưới xà nhà là bị bóng đè

Theo ông Tổng Giám đốc Liên hiệp Khoa học tin học và Ứng dụng (UIA) cho biết : Người ta cho rằng, do đặt giường ngủ ở vị trí xà nhà, dầm nhà nên khi ngủ bị bóng đè. Theo triết học phương Đông, mỗi con người được thị hiện bởi 2 thành tố : Phần thực thể (phần vật chất nhìn thấy bằng sắc tướng) và phần tâm thể (phần vật chất vô hình, mắt thường không nhìn thấy).
Trong phần tâm thể có 3 hình thái là hồn, vía và phách. Thể hồn luôn gắn liền với thân xác khi con người còn sống, khi chết thì “hồn lìa khỏi xác”. Còn thể vía và phách có khi bị “thất tán” ngay cả khi con người còn sống, cho nên mới có câu “Sợ mất vía” hoặc “hồn xiêu phách lạc”. Thể vía và thể phách như một “chiếc lồng” bao quanh cơ thể sinh học. Độ lớn của “chiếc lồng” đó có quan hệ mật thiết với sự cảm nhận của 6 giác quan.
Tác động của môi trường vào cơ thể sinh học trước hết phải xuyên qua “chiếc lồng” này. Nhiều khi sự tác động của môi trường chưa tới được cơ thể sinh học, mà mới chỉ chớm đến “chiếc lồng” là cơ thể đã nhận biết được.
“Khi ta ngủ dưới xà nhà, dầm nhà cũng vậy. Tuy nó không trực tiếp tác động lên cơ thể chúng ta mà nó tác động lên thể phách và thể vía,
9 Bong de 2

khiến ta có cảm giác như có vật gì tác động vào, khiến người ngủ say có cảm giác bất động. Nó giống như cục nam châm, đặt bên đồ vật kim loại, khi đặt gần thì sẽ hút nhau. Xà nhà càng gần giường ngủ thì chúng ta càng có cảm giác bị bóng đè nhiều hơn”, Ông này giải thích.
Bóng đè chẳng ai nhìn thấy, nhưng lại “cảm thấy” rất rõ, hầu như ai cũng bị bóng đè ít nhất một lần trong đời. Có người cho rằng, những người thường xuyên bị bóng đè là do yếu bóng vía. Mỗi loài trong thế giới tự nhiên đều có những “khắc tinh” khống chế nhau, do vậy khi gặp “khắc tinh” liền bị ’bắt vía”. Ví dụ như, con rết nhìn thấy con sên là bủn rủn chân không thể bò được nữa mặc dù rết bò nhanh hơn sên.

Hướng nhà xấu dễ bị bóng đè

Hướng nhà không tốt cũng dễ bị bóng đè khi ngủ. Như cổng chính hoặc cửa nhà đối diện với ngã 3 ngã 4 tạo thành đường thẳng đâm vào nhà, nhất là những nhà ở thành phố. Khi đó sóng bức xạ thứ cấp, tia hồng ngoại của người và các loại xe cơ giới ngoài đường sẽ phóng thẳng vào nhà, gây cho cơ thể chúng ta có cảm giác ngột ngạt, khó chịu. Người lúc nào cũng trong trạng thái lâng lâng, chóng mặt. Điều đó ảnh hưởng rất lớn đến sức khoẻ, về đêm dễ xảy ra hiện tượng mê sảng, mệt mỏi khi ngủ.
Tr Thay boi 4

Khi làm nhà nên chọn vị trí phù hợp để thiết kế cửa chính, cửa sổ. Để hạn chế việc bị bóng đè do yếu tố phong thủy thì cấu trúc nhà ở, đồ dùng trong nhà nên được tạo thành hình khối uyển chuyển, tránh các hình khối có dạng nhọn, sắc, làm cho tâm trí có phản ứng đối kháng. Hoặc là, phòng ngủ quá to thì gây cảm giác hoang mang, trống trải, phòng ngủ nhỏ quá lại tạo cảm giác bức bối, gò bó và cũng dễ gây hiệu ứng bóng đè.

Do vậy, kích thước phòng ngủ vừa phải, vuông vắn, giường kê cách xa cửa chính, không đối diện với nhà bếp hoặc phòng vệ sinh là tốt nhất. Không nên kê giường ngủ dưới các thanh xà hoặc dầm gỗ, dầm bê tông. Vì ở các vị trí đó dễ bị cảm giác “xà đè” hoặc “bóng đè”. (theo 24h.com)