Thứ Năm, 15 tháng 11, 2018


Tác phẩm Thần khúc
Thần khúc (tiếng ÝDivina Commedia  là một trường ca của nhà thơ Ý thời Trung cổ Dante Alighieri(1265-1321), là một trong số những nhà thơ kiệt xuất nhất của nước Ý và thế giới,sau đó được đặt tên thánh là Divina bởi Giovanni Boccaccio, được coi là tập thơ quan trọng nhất của thời kỳ Trung Cổ và là tác phẩm văn học vĩ đại nhất bằng tiếng Ý.
Dante đã đóng vai trò chủ đạo trong việc kiến tạo nền văn học Ý, những miêu tả của ông về Địa ngục (Hell), Luyện ngục (Purgatory) và Thiên đàng (Heaven) đã mang tới nguồn cảm hứng cho sự định hình ở quy mô lớn hơn của nghệ thuật phương Tây.
Bài thơ được viết theo ngôi thứ nhất: tôi, kể lại cuộc du hành của Dante qua ba thế giới bên kia, diễn ra tại thời điểm Ba ngày lễ Phục sinh thiêng liêng mùa xuân năm 1300. Nhà thơ La Mã Virgil dẫn ông đi qua Hỏa Ngục và Luyện Ngục; trong khi nàng Beatrice, người phụ nữ mà Dante coi là lý tưởng, dẫn ông qua Thiên đường. Beatrice là người phụ nữ thành Florence, người mà ông biết đến từ thời thơ ấu, và mang lòng ái mộ, theo hình mẫu tình yêu thuần khiết thời thượng truyền thống, được tô điểm trong tác phẩm La Vita Nuova của ông.

Tại Hỏa ngục, mỗi tội nghiệt phải chịu sự trừng trị tương ứng thích đáng, ví người bói toán phải đi ngược, bằng đầu họ, khiến họ không thể nhìn thấy gì ở phía trước, như họ đã làm trong suốt cuộc đời mình.

Tầng một - Limbo (U Minh)

Ở đây có những người chưa được rửa tội và những người vô thần nhưng có đức hạnh, tức những người không phạm tội lỗi gì, nhưng không nhìn nhận Jesus là chúa của mình. Họ tuy không bị đọa đày, nhưng cũng không được lên Thiên đường, vì không được gần Chúa trời, không có hy vọng được cứu rỗi, 

 Những người Cơ hội, những người trong suốt cuộc đời mình không làm việc gì tốt, nhưng cũng không làm gì xấu.Lẫn vào với họ là những kẻ bị ruồng bỏ, là những thiên thần không tham gia vào Cuộc nổi loạn của các thiên thần. Những linh hồn này không ở trong, cũng không ở ngoài Địa ngục, họ phải ngụ tại bờ sông Acheron là con sông mà các linh hồn phải vượt qua trước khi tiến vào Địa ngục, chịu trừng phạt bằng việc phải đuổi theo một lá cờ, trong khi bản thân họ bị ong bắp cày đuổi theo đốt, cùng với giòi bọ và các loại côn trùng khác hút máu mủ, hình ảnh này tượng trưng cho sự châm đốt lương tâm và ghê tởm tội lỗi.
Các tầng địa ngục sâu hơn được kết cấu dựa theo ý niệm của Aristote về đức hạnh và sự đồi bại, nên có thể chia ra làm tội không kiềm chế dục vọng, bạo lực và lừa gạt (với nhiều nhà chú giải, được biểu hiện bằng hình ảnh báo, sư tử và sói cái. Tội không kiềm chế dục vọng - yếu đuối trong việc kiểm soát ham muốn và đòi hỏi tự nhiên - là tội nhẹ nhất.

Tầng hai - Lust (Nhục Dục)


Tầng thứ hai của Địa Ngục, đây là ngục phạt thứ nhất của Địa Ngục. Nơi đây giam giữ những linh hồn khi còn sống đã bị chi phối bởi dục vọng làm ảnh hưởng đến tính minh mẫn của lý trí. Họ là "những kẻ đã phạm tội xác thịt" và họ là những kẻ đầu tiên bị trừng phạt trong Địa Ngục. Hình phạt của họ, theo như Dante miêu tả, là luôn phải bị thổi cuốn bay đi liên tục bởi những cơn cuồng phong vĩnh hằng, chúng tượng trưng cho sự ham muốn mất kiểm soát đã lôi kéo họ rời khỏi con đường ngay thẳng. 

Tầng ba - Gluttony (Phàm Ăn)[


Chó ngao ba đầu Cerberus canh giữ những kẻ phàm ăn tục uống, buộc họ phải nằm trên một đống bùn ghê tởm tạo bởi những trận mưa lạnh buốt, tuyết đen bẩn thỉu và mưa đá. Đây là biểu tượng của những thứ rác rưởi mà những kẻ phàm ăn tục uống tạo ra khi họ còn sống, làm nô lệ cho thức ăn và cái dạ dày của mình

Tầng bốn - Greed (Tham Lam)


Những người mà quan điểm của họ khi còn sống lệch lạc so với chuẩn mực cho phép, chỉ hướng về tiền tài và vật chất sẽ bị trừng phạt ở đây. Họ bao gồm 2 nhóm người: những người tham lam và hà tiện thích tích trữ tài sản và những người tiêu xài tài sản một cách hoang phí.

Tầng năm - Wrath (Thịnh Nộ)

Là những phạm nhân được cho là "hoàn toàn có đầy đủ ý thức và chủ ý phạm tội". Các bức tường của thành phố được canh gác bởi các thiên thần sa ngã,Trong làn nước lầy lội như đầm lầy của con sông Styx, những linh hồn giận dữ đánh nhau trên mặt nước, những kẻ rầu rĩ và uể oải phải nằm xuống dưới dòng nước đen, nơi mà họ không bao giờ tìm thấy hạnh phúc
 
Tầng sáu (Dị Giáo)
  Đây là nơi trừng phạt những người lan truyền và tin theo dị giáo, ví dụ như niềm tin "Linh hồn sẽ chết cùng với thể xác" của những người tin theo thuyết Epicurus. Họ sẽ bị chôn trong những nấm mồ cháy rực lửa. 


Tầng bảy (Bạo Lực)
Tầng thứ bảy Địa Ngục giam giữ những kẻ bạo lực, lối vào của nó được canh giữ bởi nhân ngưu Minotaur và nó được chia thành 3 vòng: - Vòng ngoài cùng: Giam giữ những người đã cưỡng bức người khác và tài sản. Họ sẽ phải bị nhúng chìm vào Phlegethon, 1 dòng sông của máu đun sôi và lửa, đến 1 độ sâu tương ứng với tội của họ. Ở trên bờ sông có những con nhân mã, do Chiron và Pholus chỉ huy, liên tục tuần tra ven sông và bắn tên vào những ai cố ngoi lên cao hơn mức nước quy định.Những cư dân còn lại của nơi này đó là những người hoang phí của cải, những người đã tự tàn phá nguồn nuôi sự sống thế gian của họ. Họ vĩnh viễn phải bị săn đuổi và đánh đập bởi những con chó hung tợn. - Vòng trong cùng: Là nơi giam giữ những người đã lăng mạ Thiên Chúa và những ai đã đi trái tự nhiên (người đồng tính, và như đã giải thích ở trên, người cho vay nặng lãi). Tất cả đều bị giam trong 1 sa mạc đầy cát nóng rực cháy với mưa lửa đổ tù trời xuống. Kẻ lăng mạ phải nằm, kẻ cho vay nặng lãi phải ngồi và những người đồng tính phải lang thang trên cát thành các nhóm.

Tầng tám (Gian Trá)

Tầng thứ tám và thứ chín của Địa Ngục trừng phạt những tội liên quan đến sự giả dối và phản bội có ý thức, và chỉ có thể tiếp cận được bằng cách trượt xuống 1 vách đá rộng từ trên lưng của Geryon, 1 quái vật có cánh thường được mô tả là có 3 đầu, 1 của người, 1 của thú và 1 của bò sát. Những người giả dối - những ai hoàn toàn có nhận thức về điều ác và cố ý phạm tội - đều được giam trong 1 nhà ngục có tên là Malebolge,

Tầng chín (Phản Bội)

Những kẻ phản bội được phân biệt với giả dối thông thường bằng việc hành động của họ có liên quan đến phản bội 1 mối quan hệ đặc biệt nào đó. Ở đây tồn tại 4 khu vực tương ứng với mức độ nghiêm trọng của phản bội. Ngược với hình ảnh rực lửa của Địa Ngục thì những kẻ phản bội sẽ bị đóng băng dưới 1 chiếc hồ băng giá có tên là Cocytus, với mỗi nhóm sẽ bị đóng băng xuống 1 độ sâu nhất định. 


Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2018

Thuc Ngo
7 giờ
NHO
Có một cụ già, lưng đã còng, mắt lèm nhèm, nhưng sáng nào cũng vậy, từ 5 h sáng, cụ đã chống gậy ra vườn nho, ngửng cao đầu nhìn những chùm nho đẫy quả, xanh mướt, rồi chuyển sang màu vàng ươm, cho đến khi từng đàn ong bò vẽ kéo đến vì mùi thơm ngọt từ các quả nho bay khắp nơi, quyến rũ. Giàn nho này cụ gây dựng nên từ khi còn là một chàng trai, cụ trồng từ những cành nho chiết ra bên hàng xóm, trải qua năm tháng, với đôi tay và tình yêu khu vườn, chúng tươi tốt nhất vùng. Hàng năm, những thùng, chai rượu vang sóng sánh được chắt lọc từ từng quả nho, được cụ nâng niu như báu vật. Con cháu cụ ăn nho, uống rượu vô tư, chẳng phải đắn đo suy nghĩ, thậm chí, chúng đãi bạn bè hàng sọt nho, hàng can rượu, mà không biết rằng, biết bao công sức chăm sóc hàng ngày của ông cụ để có những thứ rất đỗi tầm thường có thể được mua ở khắp các chợ, các siêu thị ấy.
Một ngày kia, khi đã không còn sức để cuốc các gốc nho, dọn cỏ, bón phân vào mùa thu, cắt cành và phun thuốc sâu vào mùa xuân, ông cụ chỉ còn trông chờ vào sự may mắn của bàn tay thiên nhiên. Con cháu vẫn thản nhiên, vẫn ăn nho, uống rượu, tuy chúng thấy nho không còn nhiều và ngọt như ngày nào, rượu vang, rượu Rakia không dồi dào như trước vì chúng quá bận rộn, chẳng có sức mà quan tâm, cho rằng việc chăm sóc vườn nho là chuyện của ông chúng. Ông cụ vẫn miệt mài cúi tấm lưng còng để nhặt các quả nho quí giá bị rơi xuống đất do bầy ong ăn còn sót lại để cho vào thùng ủ rượu.
Một ngày kia, thằng cháu trai mời bạn bè đến uống rượu mừng sinh nhật. Nó hỏi ông , rượu nhà mình ở đâu. Ông cụ mang ra một chai rượu vang và một chai Rakia, thằng cháu hồ hởi rót rượu đãi bạn, quên cả rót cho ông nó 1 ly ( vì nó còn bận với bạn bè ). Chúng ăn và uống vui vẻ, khen rượu ngon hơn bất kỳ loại rượu nào mua ở siêu thị. Ông cụ ngồi từ xa cũng cảm thấy vui và hài lòng. Xong tiệc, thằng cháu cầm những chiếc ly bạn bè nó vừa uống, hất toẹt tất cả số rượu còn lại xuống đất. Ông cụ không nói gì, chỉ nghĩ, liệu nó có biết bao nhiêu quả nho mới làm được thành một ly rượu kia.
Ít lâu sau ông cụ mất, giàn nho không ai chăm sóc, khô héo dần và tàn đi. Thằng cháu cho cưa các gốc nho vì chả còn gì để thu hoạch, chỉ có rơi rớt các lá úa tàn. Ngôi nhà ông cụ để lại cùng khu vườn bị bán cho chủ khác.
Đơn giản, nó không có tình yêu với những gì ông nó để lại. Và đơn giản hơn nữa, nó là kỹ sư Informatic, rất bận,rất bận và rất bận, đi mua nho ở ngoài chợ, rượu ở siêu thị, nhanh hơn rất nhiều.

Thứ Tư, 11 tháng 4, 2018

Tôi có người Thày như thế 

/ đoạn kết /


Năm 1996, ở Bulgaria về, tôi đến thăm thày lần thứ 2.Lần này, một người bạn học cùng cấp 3 Nguyễn Huệ đã đưa tôi đi bằng xe ô tô cơ quan khi anh đi công tác vùng đó. Anh bạn đã thả tôi xuống đầu làng,đi công việc và quay lại đón tôi buổi chiều hôm đó. Chỉ có thày ở nhà, các con đi vắng, vợ đi chùa, thày đã kể cho tôi nghe toàn bộ phần đời sau khi giải ngũ.Thày nói một câu tôi không thể nào quên: “Tôi đã từng là 1 người lương thiện, bây giờ càng phải sống cho lương thiện hơn vì các con. Còn em ,hãy cố lên, tin rằng mọi điều tốt lành sẽ đến với em, mong em hãy vững vàng”. Tôi vẫn thế, chỉ biết lắng nghe và nghẹn ngào, chẳng nói được gì cho dù thâm tâm đã tự nhủ rằng sẽ dũng cảm để nói hết mọi cảm nghĩ của mình. Đứng trước thày, tôi vẫn chỉ là một cô học sinh bé nhỏ ngày nào, cho dù tôi đã có chút thành đạt trong cuộc đời, cho dù các con tôi đã lớn, tóc tôi đã điểm bạc, các nếp chân chim đã hiện trên khóe mắt.

Tôi sẽ dừng lại ở đây, hẹn với mình một ngày nào đó sẽ viết tiếp. Từ ngày đó tới hôm nay, tôi vẫn giữ liên lạc với thày thông qua con gái thày đang làm việc và sinh sống ở Hà nội. Mỗi lần về Việt nam, tự nhủ sẽ lại đến thăm thày,nhưng hình như số phận đã ngăn cản tôi lại. Không, nhất định lần này tôi sẽ về thăm thày, cầu mong thày còn sống và khỏe mạnh. Và nhất định lần này tôi sẽ nói hết những điều sâu kín trong cõi lòng.

Tháng 10/2006.