Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2018

Thuc Ngo
7 giờ
NHO
Có một cụ già, lưng đã còng, mắt lèm nhèm, nhưng sáng nào cũng vậy, từ 5 h sáng, cụ đã chống gậy ra vườn nho, ngửng cao đầu nhìn những chùm nho đẫy quả, xanh mướt, rồi chuyển sang màu vàng ươm, cho đến khi từng đàn ong bò vẽ kéo đến vì mùi thơm ngọt từ các quả nho bay khắp nơi, quyến rũ. Giàn nho này cụ gây dựng nên từ khi còn là một chàng trai, cụ trồng từ những cành nho chiết ra bên hàng xóm, trải qua năm tháng, với đôi tay và tình yêu khu vườn, chúng tươi tốt nhất vùng. Hàng năm, những thùng, chai rượu vang sóng sánh được chắt lọc từ từng quả nho, được cụ nâng niu như báu vật. Con cháu cụ ăn nho, uống rượu vô tư, chẳng phải đắn đo suy nghĩ, thậm chí, chúng đãi bạn bè hàng sọt nho, hàng can rượu, mà không biết rằng, biết bao công sức chăm sóc hàng ngày của ông cụ để có những thứ rất đỗi tầm thường có thể được mua ở khắp các chợ, các siêu thị ấy.
Một ngày kia, khi đã không còn sức để cuốc các gốc nho, dọn cỏ, bón phân vào mùa thu, cắt cành và phun thuốc sâu vào mùa xuân, ông cụ chỉ còn trông chờ vào sự may mắn của bàn tay thiên nhiên. Con cháu vẫn thản nhiên, vẫn ăn nho, uống rượu, tuy chúng thấy nho không còn nhiều và ngọt như ngày nào, rượu vang, rượu Rakia không dồi dào như trước vì chúng quá bận rộn, chẳng có sức mà quan tâm, cho rằng việc chăm sóc vườn nho là chuyện của ông chúng. Ông cụ vẫn miệt mài cúi tấm lưng còng để nhặt các quả nho quí giá bị rơi xuống đất do bầy ong ăn còn sót lại để cho vào thùng ủ rượu.
Một ngày kia, thằng cháu trai mời bạn bè đến uống rượu mừng sinh nhật. Nó hỏi ông , rượu nhà mình ở đâu. Ông cụ mang ra một chai rượu vang và một chai Rakia, thằng cháu hồ hởi rót rượu đãi bạn, quên cả rót cho ông nó 1 ly ( vì nó còn bận với bạn bè ). Chúng ăn và uống vui vẻ, khen rượu ngon hơn bất kỳ loại rượu nào mua ở siêu thị. Ông cụ ngồi từ xa cũng cảm thấy vui và hài lòng. Xong tiệc, thằng cháu cầm những chiếc ly bạn bè nó vừa uống, hất toẹt tất cả số rượu còn lại xuống đất. Ông cụ không nói gì, chỉ nghĩ, liệu nó có biết bao nhiêu quả nho mới làm được thành một ly rượu kia.
Ít lâu sau ông cụ mất, giàn nho không ai chăm sóc, khô héo dần và tàn đi. Thằng cháu cho cưa các gốc nho vì chả còn gì để thu hoạch, chỉ có rơi rớt các lá úa tàn. Ngôi nhà ông cụ để lại cùng khu vườn bị bán cho chủ khác.
Đơn giản, nó không có tình yêu với những gì ông nó để lại. Và đơn giản hơn nữa, nó là kỹ sư Informatic, rất bận,rất bận và rất bận, đi mua nho ở ngoài chợ, rượu ở siêu thị, nhanh hơn rất nhiều.

1 nhận xét: