Thứ Ba, 6 tháng 8, 2013

Người Digan ở Bulgaria

Tôi sống ở nơi được mệnh danh là " Xứ sở Hoa hồng", nơi có Thung lũng hoa hồng nổi tiếng thế giới Kazaluc, nơi hàng năm xuất khẩu nhiều tấn tinh dầu hoa hồng cho cho nước Pháp để sản xuất các loại nước hoa, mỹ phẩm. Nhưng, hình như ít người biết  xứ sở này cũng nổi tiếng vì một loại người / gọi theo tiếng Việt là người Digan/- người Rôm- hay người Sít- /theo cách gọi của chúng tôi ở đây/. Đất nước hoa hồng xinh đẹp đang bị người Digan xâm lấn /theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng / vì họ sống tự nhiên, bản năng, bất chấp luật pháp, và vì họ sinh đẻ nhiều như cỏ dại. Đã có nhà xã hội học người Bul làm bản tổng kết nói rằng sau 30 năm nữa, người Bul chính gốc sẽ thành dân tộc thiểu số ở đây, còn nước Bul sẽ biến thành nước Digan. Liệu điều đó có xảy ra không? nếu tốc độ tăng dân số của người Bul rất thấp, gần như không tăng, còn của người Digan thì cao ngất ngưởng như người Tàu, người Việt ta vậy. Trong bài viết này, tôi chỉ nêu một vài đặc điểm của người Digan sống ở Bulgari, những điều mắt thấy tai nghe hàng ngày để mọi người cùng hiểu thêm về họ mà thôi.

1.      Người Digan rất thích có nhiều con, một điều chẳng có gì đáng ngạc nhiên trong cộng đồng Digan, nhưng lại là điều gây kinh ngạc cho mọi loại người từ Đông sang Tây. Trong khi các tiểu thư con nhà quyền thế hoặc chí ít ra cũng là những người có công ăn việc làm đàng hoàng, phải khó khăn lắm mới sinh đẻ và nuôi nổi một, hai đứa, thì bọn con gái Digan đã mang thai từ khi chúng mới 13-14 tuổi, chúng sinh sản dễ dàng cho dù ăn ở khổ sở, bẩn thỉu, chúng nuôi con cũng dễ dàng, chỉ một bình sữa chua, chút bánh mỳ, hiếm hoi có bữa thịt, vậy mà chúng vẫn lớn phổng phao. Các loại vi trùng vi rus, các loại hóa chất phun lên hoa quả, ngâm tẩm trong thịt cá bày bán trong các siêu thị sang trọng hầu như chẳng dám đụng đến các cơ thể của đám người đói khổ này, vì bản thân họ chẳng bước chân đến đó bao giờ. Văn minh tràn ngập với các máy tính, các loại Tivi màn hình 3D, các loại xe đời mới...cũng chẳng làm họ rung động, vì họ chỉ cầu mong kiếm đủ bữa cơm hàng ngày, quần áo mặc thì đã có một lớp người trong dòng họ đi bới rác nhặt về. Tôi biết một cô bé Digan từ khi nó mới 13-14 tuổi, rất xinh xắn, da trắng, dong dỏng cao, tóc dài ngang lưng. Giá mà ở VN và là con nhà có ăn có học, chưa biết chừng nó đã là Hoa hậu Á hậu gì đó, vậy mà bỗng một hôm thấy nó bế một đứa bé nhóc chưa đầy tháng trên tay, hỏi xin tôi tiền mua sữa cho con.Tôi há hốc mồm kinh ngạc, hỏi:” Đứa bé này ở đâu ra”. Nó nhoẻn miệng cười rất tươi, trả lời:” Con cháu đấy”. Tôi hỏi:” Mày bé thế này, tại sao lại có con?”. Nó bảo:” Cháu 14 tuổi rồi, chẳng bé đâu”. Tôi lại một lần nữa kinh ngạc khi con bé kể rằng: Nó có chồng, chồng nó có xe ngựa kéo,và nghề chính của chồng nó là đi bới rác để nuôi nó.Bẵng đi gần 2 năm sau, tôi lại thấy con bé này bế trên tay 1 nhóc, dắt theo 1 thằng cu con chừng 2 tuổi, cười tươi như hoa tiến đến tôi, lại xin tiền mua sữa cho con. Tôi hỏi: “Mày đẻ nữa à”. Nó hồn nhiên trả lời: “ Có chứ, cháu sẽ đẻ thêm vài đứa nữa để xin tiền trợ cấp xã hội, chứ chỉ có 1 đứa thì không ai cho”. Trời đất ạ, thật không thể hiểu nổi. Nhìn mái tóc rối bù của nó, răng cửa gẫy mấy chiếc, má nhăn nheo, đen đúa, đứa bé còi dí dưới chân nó khép vào đùi mẹ sợ sệt, tôi có một cảm giác rất khó tả. Vừa thương, vừa kinh tởm, vừa giận dữ.
 2.Có một thanh niên Digan vẫn hay làm việc cho tôi, khá thông minh và nhẫn nhịn. Lần nào cũng vậy,hễ tôi có việc cần làm trong vườn như cuốc đất, dọn cỏ, trát lại bức tường đổ hay khơi cống rãnh...tôi đều gọi nó. Nó tên là Ilia, một cái tên khá quen thuộc và dễ mến. Nó gày gò nhưng dẻo dai, da đen nhẻm, một phần vì nòi giống người Digan, nhưng phần lớn là vì ở bẩn, cho dù nó sống trong căn hộ chứ không lang thang hoặc trong các Getto không điện không nước như những người Digan khác. Sở dĩ tôi biết nó cũng là nhờ bà bạn hàng xóm tốt bụng giới thiệu, vì tôi có khu vườn rộng, đầu mùa xuân hay cuối thu đều phải dọn rác rất nhiều, mà đôi tay tôi mỗi ngày mỗi yếu đi. Ilia không nói nhiều, chăm chỉ làm việc, không sợ bẩn, không sợ nặng. Đó là đặc điểm hiếm thấy ở người Digan, chắc là bố mẹ nó cũng là người biết dạy dỗ con cái, chứ phần lớn người Digan ở đây rất lười. Một điểm nữa làm tôi tin cậy nó, là nó không ăn cắp vặt, không xin xỏ, và bởi vậy tôi lại cho nó khá nhiều hơn mức nó đáng được nhận. Ví dụ, khi nó giúp tôi chuyển nhà, ngoài tiền công, tôi cho nó tất cả các đồ dùng cũ trong nhà, từ cái tủ lạnh 2 tầng, cái giường sắt, bộ bàn ghế ăn...đến cái điện thoại Nokia tôi vẫn dùng nhưng hứng chí lên đi mua cái mới. Người Bul bảo:” Nếu người Digan không ăn cắp được một cái gì đó trong ngày, kể từ 1 cái đinh, đêm hôm đó họ không ngủ”  và nữa: “ Chỉ cần nhìn thấy người Digan trong ảnh cũng đã muốn cho họ 1 cái tát”. Thực tế, khi đã tiếp xúc  nhiều với dân Digan, thấy được tính trí trá, lười biếng của họ, chịu mất mát thiệt thòi vì họ,/ vì họ luôn ăn cắp/,tôi đã hiểu được những câu nói đó. Ilia có thể là một trường hợp ngoại lệ để tôi tin cậy, cho dù đôi khi tôi cũng rất khó chịu với nó, nhưng, phần lớn thời gian khi làm việc cho tôi, tôi thương nó thật sự. Mới 26 tuổi, nó đã có vợ và 3 đứa con gái, vậy nên nó luôn sẵn sàng làm bất cứ việc gì để có tiền. Nó giống như một đứa trẻ phải làm công việc của 1 người đàn ông thực thụ, chắc chắn nó chưa từng bước chân đến rạp chiếu phim hay hòa nhạc, chắc chắn nó chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đi du lịch hay thăm quan đó đây, và họa chăng, nó được giống các thanh niên Bulgari ở lứa tuổi nó chỉ khi nào có ngày lễ hội dân tộc nó, nó được nhảy múa theo tiếng nhạc Chalga xập xình. Ilia đã làm cho tôi ngạc nhiên, khi một hôm nó bảo: Nó sẽ bỏ vợ để lấy vợ khác, vì nó muốn có con trai. Ôi trời, nó mới 26 tuổi, và người Digan đói khổ cũng giống bao nhiêu loại người khác trên thế gian này, là cần con trai để nối dòng nối giống.
3.Người Digan ở Bulgari là một vấn đề xã hội nhức nhối từ bao nhiêu năm nay, nhất là từ khi ra đời cái gọi là "chế độ dân chủ" ở mấy nước XHCN cũ này. Báo hôm nay vừa đưa tin: Ông trùm người Digan tại một thành phố cách Thủ đô chừng 200km bị kết án tù vì liên quan đến vụ giết người. Các vụ trấn lột, đâm chém nhau, các vụ lừa đảo, trộm cắp xảy ra như cơm bữa, không kể đến nạn nghiễm nhiên mở khóa các biệt thự xa thành phố để sinh sống như chủ nhà, tiêu dùng, phá phách đồ đạc mà chủ nhân cất giữ cẩn thận khi vắng nhà. Càng nghèo, càng suy thoái, tệ nạn càng nhiều, và họ đổ lỗi tất cả cho người Digan trên mặt đất này. Một lần, tôi thuê mấy người Digan đến đốn các cây đã mục nát trong vườn, hẹn trả tiền sau khi xong việc. Mới làm được nửa chừng, mấy người này đòi tiền ăn trưa, rồi sau một lúc, bỏ về, mang theo luôn tất cả dụng cụ làm việc mà tôi bỏ khá nhiều tiền ra mua sắm, đám cây gãy đổ hầu như chưa dọn đi chút nào. Bẵng đi mấy ngày, đám người này lại tự nhiên mò đến xin việc, tôi tức giận hỏi:” Các người làm việc nửa chừng, ăn cắp hết dụng cụ, bây giờ còn dám đến xin việc?” Người lớn tuổi nhất trong họ thản nhiên trả lời: “ Chúng tôi chỉ ăn cắp mấy thứ lặt vặt, chứ không như người Bul, ăn cắp ngân hàng, ăn cắp tiền của nhà nước, ăn cắp tiền đầu tư nước ngoài, ăn cắp của cải tài nguyên đất nước...” Thì ra, dù có ngu độn đến đâu, dân Digan cũng biết rằng cơ chế tham nhũng và ăn hối lộ của quan chức Bulgaria đã dẫn đến sự suy thoái của đất nước và sự nghèo khổ khốn cùng của họ. Ngày trước, thời Cộng sản Todor Gipcov, họ được dạy làm việc, được cấp đất đai, máy móc, họ làm việc trong các nông trang nuôi bò sữa, nuôi cừu, trồng rau, trồng hoa, con cháu họ được cắp sách đến trường. Từ ngày chuyển sang cơ chế dân chủ nửa vời như hiện nay, họ không còn kế sinh nhai, đất đai trả về tay tư nhân, không có vốn đầu tư, bỏ hoang hàng ngàn hecta, nhà nước không có tiền đầu tư máy móc thiết bị, không có tổ chức sản xuất và mua bán sản phẩm như thời trước nữa, họ phải tự bươn chải. Mà giống người Digan bản chất là lười, cộng với sự vô học và ý thức sống tạm bợ được chăng hay chớ ngấm trong máu thịt, họ trở thành những tế bào thừa trên cơ thể đất nước này. Các đời Thủ tướng, Tổng thống thay phiên nhau tranh cử, tranh giành xâu xé đất nước sau cải cách năm 1989, chỉ làm cho dân , nhất là dân Digan, ngày càng nghèo đi. Họ không tìm được bất kì một giải pháp nào để giải quyết việc làm và nơi ăn chốn ở cho một dân tộc thiểu số ngày càng tăng nhanh về số lượng ở mảnh đất này. Tổng số dân đang sinh sống ở Bulgari chưa đến 7 triệu, trong số đó đã có tới hơn 1 triệu người Digan, trước kia sống chủ yếu ở nông thôn và các thành phố nhỏ, nay dồn về các thành phố lớn và thủ đô, sống bằng những nghề nặng nhọc như quét rác, dọn tuyết, xây dựng/ một số ít/, bới rác, trấn lột và ăn cắp vặt. Cũng có một số đi buôn bán, chủ yếu buôn quần áo đồ dùng gia đình lặt vặt hoặc các dụng cụ tự chế ở các chợ nông trường, chợ địa phương hàng tuần. Một số trong dân Digan đã biết lợi dụng cơ chế mở cửa khi Bulgari được vào cộng đồng châu Âu để đi lang thang kiếm sống ở các nước Tây Âu như Tây ban nha, Bỉ, Pháp, Anh...Họ là dân Digan có học, biết cách xoay xỏa, làm các nghề thủ công, lao động chân tay nặng nhọc, nhưng không ít trong số đó đi hành nghề ăn xin và ăn cắp, làm điếm.Vì thế mà gần đây, chính phủ các nước kia bắt đầu lên tiếng phản đối luồng di dân vô tội vạ này từ Bulgari hòng ngăn chặn các tệ nạn xã hội do nghèo đói gây ra ở nước này. Thế là từ hàng chục năm nay, danh từ “dân Bulgaria” đã bị đồng hóa với “dân Digan”, và những người dân lao động chân chính Bulgari cũng không có cơ hội đi kiếm việc làm ở các nước phát triển, cho dù họ cũng được đào tạo nghiêm chỉnh. Hình ảnh nước Bul xấu đi rất nhiều trong cộng đồng châu Âu do các Getto của người Digan Bulgari dựng lên trên các đường phố ở Brussels hay ngoại ô Paris một cách ngang nhiên, bất chấp sự ngăn cấm của chính quyền sở tại. Người Digan sẵn sàng làm những việc vô cùng ngang trái để kiếm sống, bởi họ mang trong mình dòng máu của loại động vật bầy đàn, họ sinh sôi nảy nở theo qui luật sinh học tự nhiên, họ sống hoang dã đơn sơ, và khi có được chút tiền, họ tiêu sài tới đồng cuối cùng cho tiệc rượu, nhảy múa suốt đêm bên ánh lửa, cho dù sớm mai, họ có thể chết vì đói hoặc chết vì rét.


/còn nữa/

27 nhận xét:

  1. ơ. Từ 74 đến 79 mình sống và học tập bên ấy.
    Tròn miệng với Cổ gà to ( Ko ga tô )
    Đô bờ đen. Le ca nốt chúng mình trùm chăn...
    He he

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Những năm tháng đó, người Digan ở Bul không khổ như bây giờ, vì họ được nhà nước quan tâm, bố trí công ăn việc làm, và tệ nạn xã hội do họ gây ra không nhiều như bây giờ anh ạ

      Xóa
  2. Chị Thục trở thành nhà nghiên cứu xã hội học mất rồi ,có điều người Digan thì đúng là như vậy nhưng sao bên Đức không có người Digan,ngày xưa chắc Hít le không chấp nhận nhưng Hít le thì đã không còn từ lâu ,bây giờ mặc dù chính quyền không đem họ (người Di gan ) đi thủ tiêu , mà tự họ phải tự ra đi vì không thể hòa hợp được với một xã hội mà tính kỷ luật rất cao…Có lẽ Bulgaria là môi trường phù họp hơn với họ .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ui, chị rất muốn viết sách về họ đấy Thịnh ạ.Đúng như vậy, bản chất người Digan là tự do, vô tổ chức,thích sống bầy đàn. Xã hội Đức chắc chắn không có chỗ cho họ dung thân, còn mấy nước Pháp, Bỉ, Hà lan, Anh...do chính sách nhân đạo của chính phủ nên họ vẫn còn bấu víu được. Người Digan không phải nhiều nhất ở Bul đâu em ạ, mà nhiều nhất / tỷ lệ trong dân số cao nhất/ lại là ở Rumania cơ.

      Xóa
    2. Thì Rumani cũng như Bulgaria thôi,cựu quốc gia XHCN cả mà ,em coi đó là 1 trong những hậu quả mà CNXH yêu quý đã để lại ,thật đáng buồn cho số phận .

      Xóa
    3. Đúng thế. Chị cũng nghĩ giống em.

      Xóa
  3. Em viết giống digan ở LX hồi chị ở đó. LX cấp nhà, tiền, đất cho họ, họ ăn chơi, nháy múa thâu đêm, chẳng làm gì. Khi ăn hết tiền trợ cấp họ lại đi khắp nơi ăn xin. Bọn chị sợ nhất gặp phải chúng. Nếu gặp giả vờ không biết tiếng mà chuồn. Một hôm có cháu công nhân cùng đi nói :" Cô ơi, nó xin có 2 xu thì cho đi, để cả dàn (16 người) lẽo đẽo theo ta mãi ". Vậy là nó xìa cho 2 kop. Chúng ùa lại ca cẩm :" Trời ơi, sao mà keo kiệt thể, cả 16 người mà chỉ có 2 kop. thì ăn gì đây ?" Chúng lèo nhèo mãi, nói đủ thứ, cuối cùng cháu công nhân VN đành mất cho chùng 30 rup mới thoát được. Thế đấy ! Chị sợ chúng nên thấy chúng là lỉnh kẻo chúng bám, ăn cắp... Ai cũng sợ cả. Chào !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị ơi, nếu buộc phải " sống chung với lũ" thì chị sẽ biết cách phòng lũ thôi. Em ở lâu rồi, không sợ chúng, mà nhiều khi thấy thương cho những kiếp người đó chị ạ. Một lần sang Paris chơi với con gái, đang đi trên đường gần Khải hoàn môn, 1 cô Digan xinh đẹp tiến đến gần xin tiền, em đóan ngay là cô này ở Bul sang, nói luôn bằng tiếng Bul: " Cô không xấu hổ hay sao", thế là nó chạy mất.

      Xóa
  4. Thôi thì mỗi dân tộc có một kiểu tồn tại riêng> ở Việt Nam mình, VTV đưa hình ảnh: khi nhận được tiền "xóa nghèo ' hai vợ chồng 8x ở vùng núi Sơn la thì phải, cùng đi mua rượu uống say cho đến hết tiền thì thôi!... hihi...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cũng là một kiểu sống " hết mình" đấy chị nhỉ. hihi.

      Xóa
  5. Đúng là dân di gan lười, không chịu lao động, chỉ thích ăn xin, lại sinh con để cái nhiều...Hình như họ không biết ngượng khi đi xin tiền...Nhiều người xa lánh họ vì vậy. Nhưng...những điệu nháy digan lại đẹp tuyệt em nhỉ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng, nhạc và nhảy múa có trong máu họ chị ạ. Một đứa trẻ Digan 3-4 tuổi, nghe thấy nhạc xập xình là lập tức uốn éo, rất đúng nhịp và rất đẹp nữa. Lạ thế cơ chứ.

      Xóa
  6. Họ lười nhác nhưng cũng hiểu biết ra phết đấy chứ! Thể hiện là bao biện cho "sự ăn cắp vặt" hì hì...
    Thật giản đơn với những người sống không có ngày mai nhể?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Họ không quan tâm đến ngày mai, vậy mà sinh sôi nảy nở như cỏ dại. Không thể tưởng tượng nổi ở thế kỉ 21 , giữa châu Âu, mà lại có những người như vậy Ngựa ạ.

      Xóa
  7. Nam Cua viết về người Digan hay quá. Những người này đáng thương nhiều hơn. Lẽ ra xã hội phải quan tâm đến việc giáo dục và tạo công ăn việc làm cho họ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng, em cũng nghĩ vậy. Đã có lúc em tâm sự với 1 người có vai vế trong chính phủ họ, hỏi rằng tại sao không quan tâm dìu dắt, tạo điều kiện cho họ làm việc, sinh sống. Ông ta khoát tay tỏ dấu hiệu bất lực.Thật vô lí chị nhỉ.

      Xóa
  8. Ở VN,người da đen nhập cảnh bằng đường nào không biết những cũng gây nhức nhối xa hội. Đã có nhiều tệ nạn từ nguồn lao động trá hình này đấy chị ạ.
    Nhưng hồi xưa em xem phim thấy dân Di gan hay hay. Thời thế thay đổi hay họ vẫn thế từ xưa chị nhỉ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Người Digan có nguồn gốc từ Ấn độ, các tập tục, thói quen, hình dáng bên ngoài của họ gần giống nhau em ạ.Trong các tác phẩm văn học nổi tiếng đều có hình bóng của họ đấy, chẳng hạn như " Thằng gù nhà thờ Đức bà ở Pari", " Ruồi Trâu", "Karmen"/ Carmen is an opera in four acts by the French composer Georges Bizet/....Cái hay của họ là tính tự do phóng khoáng, cuộc sống du canh du cư...nhưng thời đó qua rồi, họ vẫn không khép được mình vào luật lệ của xã hội.

      Xóa
  9. Nhiều người nói: Người Di Gan đi khắp thế giới nhưng chị thường gặp nhiều người Di Gan ở Nga và chị có ấn tượng xấu về họ vì họ hay lừa đảo và ăn cắp rất nhanh,thấy họ là các chị tránh xa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng thế chị ạ, ăn cắp và nói dối là phẩm chất nằm trong máu họ rồi. Đáng ghét nhỉ chị nhỉ. Thấy họ khổ sở thì thương, nhưng ngay sau khi thương họ lại hối hận vì họ nói dối và ăn cắp nhanh như cắt.

      Xóa
  10. Mấy tháng nay mệt mỏi, chán quá. Con gái hỏi sao không thấy mẹ. Có muốn ngồi đâu.Thỉnh thoảng mới lướt chut thôi. Chi sang tưởg em viết tiếp đoạn 2 cơ. Nói thế thôi chứ lúc nào viết chả được. Chi quên không nói với em, ngày ở LX chị không biết nấm BD là gì, chỉ thấy мох trên cây BD chứ có biết чага - берёзовый гриб là gì đâu. Chỉ đi nhặt белый гриб về nấu ăn và phơi khô gửi về VN tặng Bác Hồ thôi. Chị cũng không biết hình thù nấm BD như thế nào cả. Chúc em vui khỏe, thu hoạch thành quả trong vườn nhà. Chào !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị ơi, em cũng bận rộn và mệt mỏi mấy hôm nay. Em nói chuyện với 1 người Bul về loại nấm này, ông ấy bảo rằng ở Bul hiếm lắm, phải trên núi rất cao mới có thể tìm được, còn ở Nga thì dễ tìm hơn. Em quen 1 người có vợ người Nga, sắp tới cô ấy sang Bul chơi, em sẽ nói chuyện và nhờ cô ấy mua giúp /Nghe nói có cả dạng thuốc viên làm từ Nấm BD chị ạ/. Chị khỏe nhé,khi nào có tin em sẽ báo chị ngay.

      Xóa
    2. Như chị đã nói, em đừng mất thì giờ nhiều về việc con chị. Có thì thật tốt, mà không thì chẳng sao, miễn là tấm lòng của em đẫ làm chị cảm động lắm rồi.Cám ơn em thật nhiều.
      целую тебя ! Пока !

      Xóa
  11. Cảm ơn chủ nhà có bài viết hay !
    theo tui thì người Digan đáng thương hơn là đáng trách , họ là những người tha hương không có tổ quốc.

    Trả lờiXóa
  12. o Nga co film carmenlita ziganka strast rat hay.Co gai zigan rat dep.

    Trả lờiXóa
  13. o Nga co film carmenlita ziganka strast rat hay.Co gai zigan rat dep.

    Trả lờiXóa