Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2010

Thành phố chết 3# / tiếp theo và hết/

Một anh bạn tôi có người vợ bị bệnh nặng, đã 3 năm chạy chữa thuốc men, hết Singapo tới Trung quốc, hết các bậc thày lang nổi tiếng chuyên chữa cho các quan chức chính phủ, cho tới các ông thày, bà thày lang băm, bói toán. Thậm chí, vì quá yêu thương người vợ đã suốt đời tận tụy phục vụ anh , đã chịu đựng cả thời thanh xuân để anh bay nhảy, thăng quan tiến chức, anh đã mời cả thày cúng yểm các xó xỉnh của ngôi biệt thự lộng lẫy nơi đắt giá nhất của thành phố này. Anh kể: vừa bán xong một ngôi nhà thì vợ ốm, anh đã chi tiêu tới gần hết số tiền để thuốc men chạy chữa, vậy mà vợ anh cứ héo mòn đi, có cố gắng lắm cũng chẳng được bao lâu nữa. Thực tế thì anh chị cũng chỉ là một trong trăm ngàn trường hợp người mắc bệnh. Song, thử hỏi, có được bao nhiêu người có hàng chục tỷ để chữa bệnh như vợ anh ? Còn biết bao người nữa đã và đang mắc bệnh từ nguồn thực phẩm ô nhiễm, nguồn nước ô nhiễm, không khí, môi trường ô nhiễm của cái thành phố này, trong khi đồng lương chỉ cho phép họ tồn tại, khi mắc bệnh chỉ còn biết kêu trời và đi “ vái tứ phương”. Tôi nhìn thấy thần chết bay lơ lửng trên mọi nóc nhà là vì thế. Nghe đồn, vị thần chết cai quản vùng này được cử tới từ phương Bắc, nơi ngài thống trị đã nhiều năm, song vì làm việc chểnh mảng, dám phạm thượng để dân xứ này nhởn nhơ sống, nhởn nhơ sản xuất ra các loại sữa chứa Melamin hủy diệt giống người từ còn trứng nước, các loại thực phẩm đóng gói bao bì xanh đỏ chứa đầy hóa chất để lừa phỉnh nhân loại, bởi thế, chúa Trời điều động vị thần chết này xuống phía Nam, nơi mà giống người vốn đã nghèo đói vì cả tin và hiếu chiến để cai quản. Chỉ cần cai quản thành phố này, “thành phố trong sông”, ngài cũng đã không hết việc để làm, bởi hàng ngày, hàng giờ, thành phố này cứ phình to ra mãi. Chỉ cách đây hơn 30 năm, số dân,địa giới ngài cai quản chỉ bằng 1 phần mười số dân và địa giới ngày nay. Đang từ những vùng đất xanh tươi màu mỡ, cây lúa cây hoa mơn mởn, chúng phá đi xây cao ốc nhà lầu. Đang là những sông hồ sạch sẽ, chúng tuôn ra đó không biết bao nhiêu rác rưởi hôi thối, rồi chúng lấp lên trên bằng những chung cư cao cấp, những đô thị mới mênh mông để lừa gạt bọn nghèo hèn tranh cướp nhau mua đi bán lại, để rồi cái ung nhọt bên trong lòng đất sẽ có ngày nổ bung vì khí Metan tích tụ ngàn đời không có nơi thoát. Âu cũng lại là một chiêu lừa phỉnh của thần chết, vì ngài đã ngự trị phương Bắc nhiều năm nên Ngài giàu kinh nghiệm lắm, bởi không thế thì Ngài lấy đâu ra việc để làm, trong khi ngài đã bắt đầu quen với địa dư lãnh thổ vùng này, với đám dân vùng này, và ngài còn đang ra sức thi hành công vụ chúa Trời giao cho.
Chuyện kể rằng, ở nước Anh xa xôi thời vua Acter, đã nổ ra những giao tranh ác liệt giữa nữ phù thủy độc ác Map và vị phù thủy tử tế Merilin, chính là con đẻ của Map. Vị vua Acter hùng mạnh tài năng muốn xây thành quách để chống giặc ngoại xâm, nhưng thành cứ xây cao lên chừng vài mét lại đổ sập qua một đêm, trong khi giặc đã đến gần. Vua đành cho người đi tìm Merilin, vị phù thủy tử tế chỉ cứu giúp con người đến để tìm nguyên nhân đổ thành. Khi Merilin tới nơi, ngay lập tức ông hiểu rằng nhà vua đã chọn sai nơi để xây thành quách. Ông bảo: Nơi vua xây thành chính là thân mình một con rồng đỏ nằm sâu trong lòng đất, bị đè nén không chịu được nên cựa mình làm đổ thành. Rồi ông giúp vua tìm nơi khác, rồi nhà vua đã chiến thắng giặc ngoại xâm, xây dựng đất nước an bình. Merilin từ đó được vua tin dùng, nhưng cũng từ đó cuộc chiến giữa Map và Merilin bắt đầu. Map mong muốn dạy dỗ đứa con của mình đi reo rắc những hoài nghi, tranh chấp tiền bạc, quyền lực, gái đẹp…, nói tóm lại là những mầm mống của chiến tranh và hủy diệt giữa những con người. Còn Merilin, giàu lòng nhân ái, cao thượng, dũng cảm và thông minh, chỉ muốn cứu giúp nhân loại, đã chống lại mẹ đẻ của chính mình để thực hiện sứ mệnh cao cả ấy. Hàng chục, hàng trăm thế kỉ qua đi, cuộc chiến giữa Map và Merilin vẫn không ngừng tiếp diễn. Giữa các quốc gia lãnh thổ, giữa các bộ tộc sắc tộc, giữa những con người cùng dòng dõi… và ngay chính trong bản thân mỗi con người đều có một Map và một Merilin tồn tại. Đó chính là cuộc đấu tranh giữa cái thiện và cái ác, giữa cái tốt và cái xấu, giữa cái tiến bộ và lạc hậu lỗi thời…trong mọi thời đại, mọi chế độ, mọi bộ tộc sắc tộc, và ngay chính trong mỗi con người.
Quay trở về cái “ Thành phố trong sông”, nơi chôn rau cắt rốn của tôi, nơi mà thần chết đang bay lượn lộn nhào trên không trung nhòm ngó rình rập. Tai họa khắp nơi mà chẳng thấy đâu một Merilin chỉ đường dẫn lối cho con người ở đây tìm cách tránh thoát. Đâu là đầu rồng, đâu là mình rồng, đuôi rồng…những con người nơi đây chỉ đoán mò để tranh cướp, chia xẻ, để hòng mong phúc lợi chốn linh thiêng này. Rồi lại đang tìm mọi cách để chia cắt các huyết mạch bằng các con đường mang tên rất oai phong để tạo ra các Bilding, các biệt thự mặt đường… nhằm kiếm chác lợi nhuận, tạo ra các cơn sốt đất đai nhà cửa, làm cho đám dân đen rối loạn cào cào chạy theo hớt gió. Thật đáng xấu hổ, tủi nhục cho cái lịch sử hào hùng cha ông để lại nơi mảnh đất này. Than ôi, nữ phù thủy Map đang chiến thắng Merilin, từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, từ cao đến thấp. Bà ta còn đang ngự trị trong mỗi con người chúng ta, hỡi những thần dân khốn khổ của cái thành phố khốn khổ, cái đất nước khốn khổ này.” Ta thương các ngươi”, từ trên cao Thần chết nhủ thầm./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét