Một thời xanh, một nước non, một mình
Chẳng ân hận, chẳng phiêu linh
Kiếp người dâu bể, một mình mình hay
Ra đi trắng một đôi tay
Thân tàn như đóm, hao gầy tóc sương
Bao năm thân gái dặm trường
Tiếng đời để lại, yêu thương có ngần
Chẳng xe ngựa, chẳng hồng quần
Thanh thiên hoa lá, tuổi gần sáu mươi.
Sinh nhật, buồn hay vui?
Một người bạn rất gần gũi / từ những ngày đầu mới quen anh, NC đã mến mộ, 26 năm rồi/ họa lại bài thơ của NC. Xin post lên để bạn bè cùng đọc.
Nào đâu bóng đã xế chiều
Thanh xuân một thuở phiêu
diêu đường mòn
Chẳng vàng thì cũng hồng son
Một tay xây dựng nên “non nước” mình
Đời như ánh điện lung linh
Vượt qua dâu bể một mình thật hay
Đời vui sạch đẹp
đôi tay
Sá chi dông bão hao gầy tóc sương
Dẫu rằng thân gái đặm trường
Tiếng
thơm để lại, người thương vô ngần
Lánh xa xe ngựa hồng quần
Thiên nhiên là bạn
nào cần mấy mươi
Ngày sinh xin hãy thêm vui.