Kể về chuyện ngoại tình thì
chẳng bao giờ hết chuyện, cuộc sống là như vậy mà. Người kể chuyện ở đây
không có ý định chê bai trách móc những kẻ ngoại tình hay bao che, bào
chữa cho hành vi của họ, bởi vì, người kể chuyện cũng đã từng có dăm ba
cuộc tình éo le, đã từng khóc trong sung sướng hạnh phúc hay cay
đắng vì tình, cũng đã yêu hết mình một thời xuân sắc, đã hiểu thế nào
là sự vụng trộm trái cấm trong vườn lạ bao giờ cũng ngon ngọt hơn những
thứ bày ê hề trong các bữa tiệc cung đình.Bởi, đã đến tuổi ngũ tuần, con
người cũng trở lên độ lượng hơn với chính mình, với tất cả những gì
xung quanh mình, và chính vì vậy, họ cũng sẵn sự cảm thông với các
chuyện tình éo le. Tôi xin kể một chuyện ngoại tình đã xảy ra từ cách
đây hơn ½ thế kỉ, mà tôi tin chắc rằng nó vẫn đang diễn ra
hàng ngày, hàng giờ trong đời sống của chúng ta, cho dù xã hội có thêm
hàng ngàn điều văn minh , máy móc tối tân hiện đại, với các phương tiện
truyền thông di động hay xe cộ gì gì…
Đó là những ngày tháng năm 1953. Nhà họ ngay ở phố Cửa Nam , một phố trung tâm,
buôn bán sầm uất nhất nhì Hà thành. Hàng ngày, khách ra vào tấp nập, vì
đó là một tiệm buôn tơ lụa nổi tiếng lâu đời. Hàng tuần, khách từ các
tỉnh lên mua hàng của ông rất nhiều, vì bao giờ họ cũng được bà chủ tiếp
đón niềm nở, nhiều khi, còn được mua chịu, lại được cho ăn uống đàng
hoàng trước khi lên tàu trở về.Ông chủ là một người cao ráo, trắng trẻo,
rất thư sinh, bao giờ cũng nói năng lịch sự với khách, mặc dù việc buôn
bán hoàn toàn do bà vợ cai quản, sắp đặt. Người ăn kẻ ở ở nhà này cứ
răm rắp thực hiện mọi công việc, và họ luôn luôn hài lòng với cách cư xử
của ông bà chủ, vừa nghiêm túc, vừa tình cảm, lại rất sòng phẳng trong
việc trả công. Cuộc đời mới đẹp làm sao, tiền nong , nhà cửa, con
cái…tất tần tật trong tay bà chủ, bởi bà tháo vát, đảm đang, và rất đẹp
gái. Ai cũng bảo , thật là một gia đình đại phúc.Ông chủ rất hài lòng
với vợ của mình, luôn luôn lấy làm hãnh diện mỗi khi có ai buông một lời
khen vợ con ông.
Năm tháng cuộc đời cứ thế trôi
như một dòng chảy, thăng trầm xã hội cũng là những thăng trầm trong cuộc
đời của gia đình ông bà.Đã qua đi gần 60 năm kể từ ngày ông bà nên vợ
nên chồng, con cháu đông vui, khỏe mạnh, và nhờ trời, chúng đều ‘ăn nên
làm ra”, họ đang chuẩn bị làm đám cưới Kim Cương cho hai ông bà. Thế
nhưng, ai bảo rằng cuộc đời chồng vợ của họ không có sóng gió. Ông cũng
có những mối tình ngoài hôn thú, bởi một người lịch lãm, thông minh,
nhân hậu như ông, người đàn bà nào không mơ ước. Bà cũng là một người
phụ nữ đảm đang, đẹp gái, tháo vát, khi còn son rỗi cũng đã làm siêu
lòng bao kẻ đa tình.Ông yêu vợ, thương các con, chăm lo cho chúng khôn
lớn nên người, bà cũng thế, vậy mà….
Ngày
ấy, từ lâu lắm rồi, bà kể: Ông không có ý định bỏ bà, nhưng ông có
người tình ngoài hôn thú.Ông yêu cô ta, ông đưa cô ta đi đó đi đây bằng
xe otô, đi thưởng ngoạn cảnh đẹp Hạ long, đi miền Trung mua gỗ, đi lễ
chùa Hương, chùa Thày…Ông dấu bà để đưa cô đi chỗ này chỗ nọ, ông bảo đó
là khách hàng, nhưng bà biết rất rõ quan hệ của họ không đơn thuần chỉ
là khách và chủ.Cô ta con nhà giàu, vòng xuyến đeo đầy tay, còn bà, cứ 3
năm sinh 2 đứa con , cho đến khi nhà đày ắp tiếng trẻ thì cũng là lúc
bà giật mình nhìn lại, “mình vẫn chân quê” như ngày nào. Ôi chao, chẳng
trách được ông ấy, cô ta trẻ, đẹp thì chẳng bằng bà, nhưng
ít nhất cũng chưa bị bó chân bó cẳng bởi một lũ trẻ con lúc nào cũng
nhèo nhẹo ốm đau. Đó là chưa kể đến công việc buôn bán hàng ngày, một
tay bà lo toan, quán xuyến. Làm sao bây giờ? Bà biết không thể đánh đổi
cuộc đời mình lấy đời người đàn bà kia, bà không thể hò la quát tháo om
sòm nhà cửa để lôi ông về với bà, cũng không thể đeo vòng xuyến đầy
người để mong ông rời bỏ cô ta. Còn ông, tuy đã có tới 3 đứa con, ông
vẫn còn trẻ quá, mới chưa đến 30 tuổi đời. Vừa đẹp trai, vừa có tiền,
lại rất tinh tế trong cư xử nói năng, chẳng phải chỉ có mình cô ta mê
ông. Hàng xóm láng giềng cũng thì thào to nhỏ, bảo bà dại quá, ai bảo đẻ
nhiều để chồng chán. Nhưng ông đâu có chán bà, ông rất yêu bà, rất yêu
các con, ông chăm sóc chúng hàng ngày hàng giờ, cai quản, dạy dỗ, uốn
nắn từng đứa. Ông lại giỏi kiếm tiền nữa, bà chẳng chê trách ông được
điều gì.
Sau bao ngày đêm suy nghĩ nát óc, bà tìm
được một cách ngăn chặn mối tình của ông với người đàn bà kia. Một lần,
ông đi vắng tới mấy ngày, lấy cớ bận mối hàng ở tỉnh xa, không về được.
Bà đã đoán biết được ông đã ở đâu, nhưng giả đò như tin ông trăm phần
trăm.Khi ông về nhà, bà vẫn niềm nở hoi han công việc làm ăn, vẫn chăm
sóc ông như thường lệ. Sáng ngày ra, bà nhắc người giúp việc đi xa hàng
mấy cây số mua cho ông đĩa bánh cuốn Thanh trì , bao gói mang về nhà vẫn
nóng hổi với một lạng chả Ước lễ. Sau đó, bà cáo bận là phải đi đòi
tiền hàng, để ông ở nhà nghỉ ngơi. Rồi bà thuê xích lô, đến nhà người
đàn bà kia, lân la hỏi hàng xóm láng giềng xem có phải chồng mình đã ở
đó mấy ngày vừa qua. Khi đã xác minh đúng mọi chuyện, bà bước chân thẳng
vào nhà cô ta một cách thản nhiên. Gặp ngay mẹ cô gái đó đang ngồi ăn
trầu, bà nói: “ Thưa cụ, con là vợ anh…. Hôm nay con đến đây để cám ơn
cụ và cô nhà đã cho chồng con ở nhờ mấy ngày vừa qua. Chẳng là chúng con
có chút xô lệch như bát đũa trong chạn, anh ấy chẳng muốn ầm ĩ nhà cửa
nên đã qua ở chỗ cụ và cô nhà.” Bà cụ giật mình , kinh hãi. Trời ơi, hóa
ra con gái bà đang quan hệ với một người đàn ông đã có vợ và một đống
con, và vợ anh ta đang đứng trước mặt cụ, một người đàn bà hiền thục,
xinh đẹp và lễ phép đến thế. Cụ vội vàng mời bà ngồi uống nước, rồi hỏi
han sự tình, hoàn cảnh… Rồi, chẳng biết câu chuyện tiếp theo thế nào,
chỉ thấy ông chấm dứt những ngày đi sớm về muộn, chẳng còn những chuyến
hàng “ xa”, những buổi chiều về ngà ngà say cùng những trận bát đĩa đua
nhau bay vèo ra cửa.
Nghe nói, cô gái đó đã theo cha
mẹ vào Nam di cư năm 1954. Thế là mối tình vụng trộm cũng bay theo
gió. Thương làm sao những kiếp đời mỏng manh.
Tôi
tin chắc chắn rằng sâu thẳm trong ông, mối tình kia chẳng bao giờ phai
mờ. Chỉ có điều, ông không tiếc nuối, không tìm cách chắp nối lại quan
hệ, bởi, ông còn nghĩa vợ chồng, còn cả một gánh nặng gia đình và trách
nhiệm làm cha với những đứa con ông. Ông đã hi sinh tình cảm của mình
thời trai trẻ để có ngày hôm nay, nhìn con cháu phương trưởng, ông lại
thấy tự hào : “Ta đã sống , đã yêu, đã hi sinh hết mình, ta thanh thản”.
Cầu mong những cặp vợ chồng thời hiện đại, hãy biết cách
cư xử sao cho tổ ấm của họ được “ấm” mãi theo đúng nghĩa của nó. Cầu
mong cho cặp vợ chồng ông bà vừa kể trên làm đám cưới Kim Cương thật
hoành tráng để con cháu noi theo. Ở một nơi xa xôi nào đó, cô gái ngày
xưa , bây giờ chắc cũng là một bà lão bảy tám mươi rồi, hãy tha thứ cho
tôi, khi tôi kể lại câu chuyện này. Chắc hẳn bà cũng đã tìm được cho
mình một người chồng xứng đôi vừa lứa, và có khi nào nói về quá khứ, hẳn
bà không thể quên một cặp vợ chồng trai tài gái sắc đã từng có tiệm
buôn lụa ở phố Cửa Nam ngày ấy. Phải rồi, ngày ấy……..
tất cả mọi người trong chuyện đều biết cư xử đẹp
Trả lờiXóaVâng, các cụ ngày xưa như thế chị ạ.
XóaTrên đời có bao điều kỳ lạ. Chỉ có một điều không lạ là: Chả người đàn ông nào muốn đánh đổi gia đình hạnh phúc lấy tình yêu chưa biết là sẽ thế nào...Họ chỉ muốn có nhiều thêm, nhiều thêm thôi em nhỉ! Còn phụ nữ chúng ta...chỉ mơ ước có một người chồng như ý!
Trả lờiXóaEm thấy có câu rất thú vị ở cửa miệng đàn ông Vn bây giờ : " Chỉ cơi nới chứ không phá nhà cũ làm nhà mới". Họ tham hơn đàn bà mình nhiều, và chẳng dám quyết một điều gì, kể cả nhà cũ có dột nát.
Xóa